Ly hôn 4 năm, nghe chồng cũ nói câu này mà nước mắt tôi rơi lã chã. Tôi và chồng cũ ly hôn 4 năm rồi, con trai chung của chúng tôi năm nay đã lên 6 tuổi. Tôi là phụ nữ, hơn nữa lại nhận trách nhiệm nuôi con nên chưa đi bước nữa phần nào còn hiểu được. Nhưng chồng cũ là Bộ Công an báo cáo về loạt đại án kinh tế, tham nhũng đặc biệt nghiêm trọng. TTO - Báo cáo của Chính phủ do Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm thừa ủy quyền Thủ tướng ký báo cáo Quốc hội nêu rõ trong năm đã phát hiện 523 vụ phạm tội về tham nhũng và chức vụ, tăng 40,97%, trong đó khởi tố 501 vụ với 1.211 bị can. Vay Tiền Nhanh. Thể loại Giải phóng bản thân tiêu sái thụ X muộn tao si tình ảnh đế công. Hôn luyến văn, công sẽ không xuất quỹ, không ngược, nhưng rất kích thích Nội dung tình hữu độc chung gương vỡ lại lành, hôn nhân giới giải trí. Nhân vật chính Kha Tây Ninh, Nghiêm Tự. Editor + Beta Phương + Min Phong Hoa Các Đây chỉ là một câu chuyện hư cấu, liên quan tới hôn nhân đồng tính. Trong giới nghệ sĩ đôi khi vẫn có những cuộc tình bắt nguồn từ diễn xuất mà ra cũng như Kha Tây Ninh cùng Nghiêm Tự bởi vì diễn mà kết duyên, hai người đóng cùng phim điện ảnh đề tài đồng tính luyến ái, nhập diễn rất thâm, củi khô bốc lửa, hơ khô thẻ tre 1 sau đó hoan hoan hỉ hỉ kết hôn. Phim bởi vì lấy đề tài mẫn cảm mà bị chém eo 2, sự nghiệp hai người đang trên cao nên lựa chọn không công khai tình cảm. Bảy năm sau, hai người người vì sự nghiệp chênh lệch, hôn nhân cũng bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn. Kha Tây Ninh vòng vòng chuyển chuyển, vẫn cứ tiếp tục câu chuyện cẩu huyết về tiền cát-xê, từ tiểu thịt tươi biến thành lão thịt tươi, fan từ tiểu mê muội biến thành mấy bác gái nhảy quảng trường. Nghiêm Tự sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, một bộ phim lấy ba nghìn vạn, trong vòng nửa năm nhận danh hiệu ảnh đế của giải Kim Mã. Kha Tây Ninh mặt không đổi sắc mà nhìn chằm chằm đôi cẩu nam nam trên báo, cười lạnh nói "Ly hôn hay không?" "Không ly hôn." Nghiêm Tự xích hồng hai mắt. Kha Tây Ninh ký tên, cười to nói "Còn không ly hôn? Giữ lại về nhà để mừng năm mới?" Chú thích 1 Hơ khô thẻ tre ý chỉ việc hoàn thành xong tác phẩm 2 Chém eo tức là phim của 2 bạn đang chiếu mà bị cắt không cho chiếu nữa đó. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Chưa Công Khai Đã Ly Hôn! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Bạch Si Thất Ưu Tra Gặp Đối Thủ Đạn Xác Tuyệt Sắc Tai Tinh Lăng Báo Tư [Thượng Cổ Chúng Thần Hệ Liệt] Lưu Ly Toái Mặc Trúc Lời Hứa Cả Đời Uyển Như Luân Hồi Ma Đạo Tổ Sư Vong Tiện*Hi Trừng. bé mew Thể loạiGiải phóng bản thân tiêu sái thụ X muộn tao si tình ảnh đế công. Hôn luyến văn, công sẽ không xuất quỹ, không ngược, nhưng rất kích thíchNội dung tình hữu độc chung gương vỡ lại lành, hôn nhân giới giải vật chính Kha Tây Ninh, Nghiêm + Beta Phương + Min Phong Hoa Các Đây chỉ là một câu chuyện hư cấu, liên quan tới hôn nhân đồng tính. Trong giới nghệ sĩ đôi khi vẫn có những cuộc tình bắt nguồn từ diễn xuất mà ra cũng như Kha Tây Ninh cùng Nghiêm Tự bởi vì diễn mà kết duyên, hai người đóng cùng phim điện ảnh đề tài đồng tính luyến ái, nhập diễn rất thâm, củi khô bốc lửa, hơ khô thẻ tre 1 sau đó hoan hoan hỉ hỉ kết hôn. Phim bởi vì lấy đề tài mẫn cảm mà bị chém eo 2, sự nghiệp hai người đang trên cao nên lựa chọn không công khai tình cảm. Bảy năm sau, hai người người vì sự nghiệp chênh lệch, hôn nhân cũng bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn. Kha Tây Ninh vòng vòng chuyển chuyển, vẫn cứ tiếp tục câu chuyện cẩu huyết về tiền cát-xê, từ tiểu thịt tươi biến thành lão thịt tươi, fan từ tiểu mê muội biến thành mấy bác gái nhảy quảng trường. Nghiêm Tự sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, một bộ phim lấy ba nghìn vạn, trong vòng nửa năm nhận danh hiệu ảnh đế của giải Kim Mã. Kha Tây Ninh mặt không đổi sắc mà nhìn chằm chằm đôi cẩu nam nam trên báo, cười lạnh nói “Ly hôn hay không?” “Không ly hôn.” Nghiêm Tự xích hồng hai mắt. Kha Tây Ninh ký tên, cười to nói “Còn không ly hôn? Giữ lại về nhà để mừng năm mới?” Chú thích 1 Hơ khô thẻ tre ý chỉ việc hoàn thành xong tác phẩm 2 Chém eo tức là phim của 2 bạn đang chiếu mà bị cắt không cho chiếu nữa đó. Editor Phương, Min - Beta MinMấy năm nay, Kha Tây Ninh tận lực đóng vai người vợ ôn hòa chờ đợi chồng trở về nhà. Đây là lần đầu tiên cậu bùng nổ, cũng là lần đầu tiên mang hết tất cả những sự không tự tin và hoài nghi nói cho Nghiêm Tự thực sự có thể nói ra những lời này, chỉ sợ rằng Kha Tây Ninh đã đưa ra được sự lựa chọn cuối này Nghiêm Tự mới hiểu ra rằng sự tình đã đến nước không thể nghịch chuyển được nữa, Kha Tây Ninh đã sớm từ nhà ngục hai người mà thoát ra, chỉ còn có hắn khờ dại nghĩ rằng đây là chút giày vò nho nhỏ trong hôn nhân của bọn cái gì thảm thương hơn là khi đối phương đã muốn đi ngược lại với ngươi, ngươi lại tưởng rằng đối phương vẫn luôn ở bên cạnh mình hay không?Nghiêm Tự cúi đầu rũ mắt, một tay chống trên mặt bàn phòng họp, tay kia lại không dựa vào mà buông xuống. Dạ dày hắn lại bắt đầu ẩn ẩn đau. Lần trước khi Kha Tây Ninh nói hai chữ "Ly hôn" với hắn, bệnh dạ dày đã lâu không làm loạn lại bắt đầu đau nghiêm tới bệnh viện kiểm tra thân thể, bác sĩ lại nói dạ dày của hắn đã được chăm sóc cũng kha khá, cũng không tái phát, không đến nỗi cơ thể cảm thấy đau đớn khó chịu như thế. Mấy ngày nay, buổi sáng Nghiêm Tự bôn ba tới cửa xin sự giúp đỡ của Lưu Vân, ban đêm lại một mình lái xe tới nhà Lam Vũ, ăn uống ngủ nghỉ so với lúc tiến vào đoàn phim còn mất quy luật hơn, nhưng cũng không thấy bệnh đau dạ dày hành hạ người kia tái khi Kha Tây Ninh nói hai chữ "Ly hôn", bệnh đau dạ dày của hắn bất thình lình lại tái Tự có chút hoài nghi, về sau mỗi lần nhớ tới bộ dạng khóc lóc trước mặt mình ngày hôm nay của Kha Tây Ninh, dạ dày của hắn sẽ lại đau một lần. Cũng rất khó để nhận ra đến tột cùng là dạ dày đau, hay là trái tim mắt Kha Tây Ninh dừng trên người hắn. Nghiêm Tự cúi đầu, cái cổ kiêu ngạo hơi gập xuống, ngay cả sợi tóc cũng nhiễm phải giọt mồ hôi thống khổ của hắn, thoạt nhìn như đang chịu đựng sự hành hạ, nhưng lại thập phần ẩn nhẫn, tựa hồ không muốn lại lộ một phần yếu đuối trước mặt Kha Tây nghĩ, vẫn là vì phần tình cảm nhiều năm, liền rót một cốc nước ấm đặt trước mặt Nghiêm Tự, còn hảo tâm nhắc nhở "Thuốc dạ dày để ở nhà đã sớm hết hạn, anh có thể tới nhà thuốc hoặc bệnh viện mua một ít. Tuổi của anh bây giờ không thể so với trước kia, thân thể khi không còn trẻ nữa đừng dễ dàng phung phí như vậy, nhớ đừng liều mạng làm việc, hãy nghĩ đến sức khỏe và cuộc sống của mình."Nghiêm Tự nghe thấy thái độ hòa hoãn của Kha Tây Ninh, tưởng rằng vẫn còn có cơ hội để giữ lại, hắn nắm lấy bàn tay đang cầm ly nước của Kha Tây Ninh, nâng mắt, trong mắt chỉ còn có Kha Tây Ninh."Tây Ninh, chúng ta....... có thể đừng ly hôn không?"Những lời này của hắn còn mang theo tia cầu Tây Ninh rút tay mình khỏi tay của Nghiêm Tự, vẻ mặt cậu rất bình tĩnh mà nói "Tôi hỏi anh mấy vấn đề, anh trả lời đúng sự thật cho tôi."Nghiêm Tự nhìn cậu, gật đầu đáp "Được, em hỏi đi.""Anh đến tột cùng là thích tôi..... hay là Lưu Lê?" Đây là sự dày vò đã nằm trong lòng Kha Tây Ninh từ rất lâu rồi, chúng lớn lên tra tấn cậu đã nhiều năm. Về sau cơ hội để cậu có thể gặp mặt Nghiêm Tự không có nhiều, thật sự nếu không có được đáp án, cậu sợ chuyện này về sau cũng sẽ thành gánh nặng của Tự nhíu mày, hắn không hiểu vì sao Kha Tây Ninh lại hỏi vấn đề này. Hôm nay đã là lần thứ hai nhắc tới Lưu Tây Ninh nói "Trả lời tôi."Nghiêm Tự không nửa phần do dự "Em.""Được." Kha Tây Ninh cũng không hỏi lại nhiều, chỉ nói, "Tôi tin anh.""Vấn đề thứ hai, anh muốn đem vai diễn của bản thân đổi cho tôi, anh cũng biết sự tồn tại của Bạch Tử Uẩn trong lòng tôi như xương cá mắc trong cổ họng. Anh có nghĩ đến, nếu tôi thực sự tiếp nhận bộ "Cung Đình", tôi sẽ phải mặt đối mặt diễn cùng cậu ta không phải sao?""....... Anh có." Lần này Nghiêm Tự chần chờ một lát, "Nhưng anh còn tính toán khác, sẽ không để em phải chịu ủy khuất."Kha Tây Ninh nhẹ giọng cười, cậu không vì vấn đề này mà hao phí nhiều thời gian. Cậu hít sâu một hơi, đáp lại ánh mắt của Nghiêm Tự, thấp giọng nói ra vấn đề cuối cùng "...... Mặc dù tôi biết rõ anh là nam chính của bộ "Cung Đình", nhưng lại chưa từng hoài nghi việc vai diễn đó là anh tặng cho tôi, vẫn ngây ngốc tin tưởng rằng Hạ lão tiến bối tiến cử tôi. Thẳng đến khi chuyện đổi diễn viên được đưa ra, tôi mới hiểu được,là vì anh muốn giúp tôi bù vào phí vi phạm hợp đồng, mới nghĩ trăm phương ngàn kế đem nhân vật đưa tới Tự có chút dự cảm rằng Kha Tây Ninh sẽ hỏi điều gì, bàn tay đang buông xuống của hắn chậm rãi nắm mặt của Kha Tây Ninh không thể nhìn ra là đang có cảm xúc gì "Anh có biết vì sao tôi không hoài nghi không?"Bởi vì mặc dù trong giới điện ảnh và truyền hình Nghiêm Tự leo lên càng ngày càng cao, cũng chưa từng cho Kha Tây Ninh một vai diễn nào. Chuyện này Kha Tây Ninh có thể hiểu được, đối với tính cách của cậu, hai người cùng nhau dốc sức tạo dựng sự nghiệp, không nhất thiết phải là một người nâng đỡ một người rằng bọn họ là bạn Nghiêm Tự không giống vậy. Dựa theo tính cách của hắn mà nói, nếu như hắn muốn Kha Tây Ninh hồng lên, làm sao có thể để cậu tùy ý phiêu theo gió thành một diễn viên tuyến ba ở giới giải trí đầy hỗn tạp này phi....."Nghiêm Tự. Kỳ thực anh không muốn cho tôi nổi tiếng, có phải không?" Tuy rằng Kha Tây Ninh đã sớm đoán được, nhưng khi cậu thực sự nói ra, vẫn cảm thấy có một sự áp lực không tên, áp lực đến ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn, "Anh biết rất rõ, giới giải trí chính là một cái chảo nhuộm. Chúng ta vốn là chung đụng thì ít xa cách thì nhiều, nếu tôi cũng nổi tiếng, cơ hội gặp mặt của chúng ta sẽ càng ít đi.""Nhưng anh có nghĩ tới... tôi cũng muốn kề vai chiến đấu bên anh không?""Anh có nghĩ tới... rõ ràng là bạn đời, nhưng tôi không có tư cách đứng bên cạnh anh thì có bao nhiêu đau khổ và dằn vặt hay không?""Nghiêm Tự." Kha Tây Ninh dần dần tỉnh táo trở lại, nói, "Người anh yêu không phải là tôi, mà là một người khi anh nhớ tới thì liếc mắt xem một cái, khi không nhớ tới thì đặt bên cạnh như sủng vật trang trí.""Không phải như vậy."Nghiêm Tự trong miệng tràn đầy cay đắng, hắn vô cùng hoảng loạn, có ý giữ chặt lấy tay Kha Tây Ninh, lại lần thứ hai bị cậu tránh đi, lần này thái độ của Kha Tây Ninh lạnh nhạt hơn nhiều."Ký tên đi."Kha Tây Ninh cuối cùng lặp lại những lời Tự cầm lấy bút, chậm chạp khó mà hạ xuống được. Chỉ cần ngòi bút chạm xuống trang giấy, trái tim hắn sẽ thình lình sinh ra những nhịp đập gấp gáp, kêu gào rằng "Không thể ký, không thể ký, ký rồi mày sẽ thật sự đánh mất Kha Tây Ninh".......Kha Tây Ninh thở dài, nói "Giữa chúng ta đã có quá nhiều ngăn cách, dù cho không ly hôn, tiếp tục thêm cũng chỉ có đau khổ. Nghiêm Tự, chúng ta... hảo tụ hảo tán đi."Nghiêm Tự gắt gao nắm chặt lấy cây bút, những gân xanh trên mu bàn tay nổi lên dữ dội, như là đang đấu tranh lần cuối nhiên hắn quyết định việc gì đó, nâng mắt nhìn về phía Kha Tây Ninh "Anh có thể ký tên. Nhưng trước khi ký tên, anh muốn nói một câu."Kha Tây Ninh tưởng Nghiêm Tự còn muốn giải thích vài câu cho bản thân, liền không quan trọng mà nhún vai đáp "Được, anh nói đi."Nghiêm Tự đáp lại ánh mắt sáng rõ của Kha Tây Ninh, nhắm mắt lại, rồi lại mở ra, trong đôi mắt cất giấu quang mang nhàn chậm rãi nói "Tây Ninh, anh yêu em."Kha Tây Ninh không nghĩ hắn sẽ nói câu này, liền sửng sốt một Tự cười khổ nói "Kết hôn nhiều năm như vậy, anh vẫn luôn cảm thấy những lời này rất buồn nôn, chưa từng một lần nào nói với em, nghĩ đến nửa đời còn lại, luôn nghĩ còn cơ hội để nói. Nhưng anh sợ nếu hôm nay không nói, về sau cũng sẽ không còn cơ hội để nói nữa....""Anh yêu em. Đời này anh chỉ biết có yêu em."Nghiêm Tự nhìn thẳng vào mắt Kha Tây Tây Ninh tỉnh táo lại, cậu rũ mắt, tránh đi ánh nhìn của Nghiêm Tự, nhàn nhạt nói "Cả đời còn quá dài, anh đừng nói dứt khoát như vậy, về sau anh sẽ gặp được người tốt hơn với anh."Giọng nói lạc đi, cậu dùng ngón tay chỉ lên tờ giấy ly hôn "Bên thứ hai."Ý của Kha Tây Ninh rất rõ Tự cúi đầu, chậm rãi đặt bút, ký tên. Rõ ràng chỉ là chuyện của vài phút đồng hồ, hắn lại cảm thấy dài đằng đẵng như Tây Ninh cầm lấy đơn ly hôn nhìn, dưới cùng của tờ giấy là hai cái tên hoàn toàn khác Tây Ninh, Nghiêm trở nhiều năm như vậy, cuối cùng chỉ một tờ giấy là xong tất cả, trong lòng Kha Tây Ninh ngũ vị tạp trần, nhưng nhiều nhất vẫn là cảm thấy giải Kha Tây Ninh còn trẻ tuổi, cậu chính là fan của Nghiêm Tự. Giai đoạn mới diễn cùng Nghiêm Tự, hai người bọn họ còn chưa có hòa hợp. Nghiêm Tự là một ngôi sao mới, chỉ vừa nổi tiếng. Kha Tây Ninh thì chỉ là một người mới còn chưa ra Tây Ninh làm vô số chuẩn bị, thấp thỏm cầm lấy ảnh Nghiêm Tự xin chữ kí, chạy đến phòng nghỉ tìm Nghiêm Tự, muốn xin chữ kí của quả Nghiêm Tự cũng không lập tức kí tên cho Kha Tây Ninh, mà là kinh ngạc nhìn cậu, lại nhìn bức ảnh, khóe miệng mang theo một nụ cười như có như không. Kha Tây Ninh không hiểu rõ vẻ mặt này của Nghiêm Tự, cảm thấy rất kỳ quái, vì thế cậu nhìn vào mũi chân của mình, ngay cả ý nghĩ chết tâm đều ra do hoảng loạn, Kha Tây Ninh lấy nhầm ảnh, không phải lấy poster phim "Năm tháng tĩnh lặng, hiện thế an ổn", mà là cầm bức ảnh "Lộ hơi nhiều". Lúc ấy cậu chỉ muốn một chưởng đập chết chính mình, trong lòng âm thầm hối hận, biết vậy nên cất bức ảnh này vào hòm bí mật đầu giường, cũng không mức lúng túng như mà không lúng túng lâu lắm, Nghiêm Tự liền ký lên bức ảnh "Lộ hơi nhiều". Kha Tây Ninh ôm bức ảnh vui sướng trở về, trên đường trở về hưng phấn đến mức đồng tay đồng đó Nghiêm Tự ký vẫn là đường nét văn hoa riêng biệt, đặc biệt tìm người thiết kế qua, đơn giản lại dễ biệt hoàn toàn với ngày ly hôn hôm kí của Nghiêm Tự tinh tế hơn so với Kha Tây Ninh. Chữ viết rõ ràng, đầu bút lông bén nhọn. Có lẽ là dùng lực quá mạnh, kém điểm đè đứt trang Tây Ninh đem đơn ly hôn cất vào một cặp văn kiện trong suốt, cậu nói với Nghiêm Tự "Nếu như thuận tiện, chúng ta cùng đến cục dân chính."Nghiêm Tự ngồi ở trên ghế, không trả Tây Ninh đi ở phía trước, thấy Nghiêm Tự chậm chạp không động đậy, đành phải hỏi "Anh làm sao vậy?"Nghiêm Tự hít thở từng hơi từng hơi, hắn nhắm mắt lại thật lâu, nói "Không có gì, anh chút nữa sẽ tốt thôi."Kha Tây Ninh không nói gì, ở cửa chờ hắn."Tây Ninh..." Hắn nghe thấy Nghiêm Tự bình tĩnh hỏi, "Ly hôn, em thật sự muốn sao?"Kha Tây Ninh nhíu nhíu mày, không chút do dự trả lời "Đúng."Lúc này Nghiêm Tự đang quay lưng vói cậu, lưng hơi gồ lên, giống như đang phát run, nhưng lại giống như cái gì cũng đều không Tây Ninh không biết rõ vẻ mặt và cảm xúc của lâu sau, hắn đứng lên, cài lại cúc áo trên cùng, thần sắc có chút ảm đạm, trên trán đều là mồ hôi, hắn không nhìn Kha Tây Ninh, thấp giọng nói "Đi thôi."Nửa giờ Tây Ninh cùng Nghiêm Tự từ cục dân chính đi dày Nghiêm Tự vẫn không thoải mái, Kha Tây Ninh lại không muốn quản nhiều, cậu cảm thấy mình nói mấy lời khuyên giải, đã xem như hết tình hết Kiệt tới đón Nghiêm Tự, cậu ta đỡ Nghiêm Tự vào trong xe, vị trợ lý này đi phía trước, ánh mắt lại phức tạp nhìn nhìn Kha Tây cục dân chính là một gốc cây nhãn lồng, Kha Tây Ninh híp mắt ngẩng đầu nhìn tiết tuần này mưa không ngớt, thường thường sẽ có mưa sa gió giật, có sấm có là hôm nay, ánh mắt trời vô cùng rực giả có lời muốn nói Sau khi đăng chương này lên kỳ thật rất thấp thỏm, sợ mọi người càng thêm ghét bỏ Nghiêm là tôi muốn nói mấy cá nhân của tôi thì nguyên tắc của Nghiêm Tự không có vấn đề, nguyên nhân đều là do tính cách thiếu sót của hắn, cũng có nguyên nhân ma xui quỷ khiến. Chúng ta hãy yên lặng xem biến đổi, nhìn xem hậu hết một nhóm chê bai văn là bỏ đi, không cần ghét bỏ văn của tôi sau đó lại cho tôi dịch dinh dưỡng và địa lôi. Nói thật, không biết vì cái gì mà sau đó tôi lại càng cảm thấy khổ sở này kỳ thật rất khó viết, thời điểm viết trạng thái của tôi không được tốt lắm, có một thời gian stress, nhưng tôi thật sự muốn viết cho xong, cám ơn các tiểu thiên sứ luôn đồng hành cùng tôi, nếu không trên đường đi tôi có thể đã gục ngã rồi. Đây là lần đầu tiên tôi thử hành văn theo lối này, có lẽ bút lực của tôi chưa đủ để đạt tới trạng thái lý tưởng, nhưng quả thật tôi đánh máy phi thường thường muốn viết tốt, phi thường phi thường muốn viết qua ngủ hơi sớm, chương mới hứa hẹn còn chưa đăng, giờ tôi đăng cùng, cám ơn tiểu thiên sứ địa lôi cùng dinh dưỡng dịch, yêu các bạn QAQ vĩnh viễn yêu các chương 28. Tác giả Đoản Miệt Tử Sai Sai Thể loại Tình hữu độc chung, gương vỡ lại lành, hôn nhân giới giải trí Raw + QT Slytherin House Editor Phương 1 – 32 , Đại Hoàng 33 – hết wp phonghoacac139 Tình trạng Hoàn 124 chương + 5 phiên ngoại ———– Văn án Truyện đặt ra hư cấu, hợp pháp hôn nhân đồng tính. Kha Tây Ninh cùng Nghiêm Tự bởi vì diễn mà kết duyên, hai người đóng cùng phim điện ảnh đề tài đồng tính luyến ái, nhập diễn rất thâm, củi khô bốc lửa, hơ khô thẻ tre 1 sau đó hoan hoan hỉ hỉ kết hôn. Phim bởi vì lấy đề tài mẫn cảm mà bị chém eo 2, sự nghiệp hai người đang trên cao nên lựa chọn không công khai tình cảm. Bảy năm sau, hai người người vì sự nghiệp chênh lệch, hôn nhân cũng bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn. Kha Tây Ninh vòng vòng chuyển chuyển, vẫn cứ tiếp tục câu chuyện cẩu huyết về tiền cát-xê, từ tiểu thịt tươi biến thành lão thịt tươi, fan từ tiểu mê muội biến thành mấy bác gái nhảy quảng trường. Nghiêm Tự sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, một bộ phim lấy ba nghìn vạn, trong vòng nửa năm nhận danh hiệu ảnh đế của giải Kim Mã. Kha Tây Ninh mặt không đổi sắc mà nhìn chằm chằm đôi cẩu nam nam trên báo, cười lạnh nói “Ly hôn hay không?” “Không ly hôn.” Nghiêm Tự xích hồng hai mắt. Kha Tây Ninh ký tên, cười to nói “Còn không ly hôn? Giữ lại về nhà để mừng năm mới?” Chú thích 1 Hơ khô thẻ tre ý chỉ việc hoàn thành xong tác phẩm 2 Chém eo tức là phim của 2 bạn đang chiếu mà bị cắt không cho chiếu nữa đó. ——– Link Đồng hồ hình con nai trang trí ở trên mặt tường, kim ngắn chỉ về phía số "11". Một bàn thức ăn đẹp đẽ, tinh tế đều lạnh ngắt, cơm Tây trên bàn trừ bỏ hoa hồng cùng ngọn nến, còn một người đang nằm úp sấp. Mái tóc mềm mại của người nọ gục xuống bàn, mặt mày thanh tú, áo ngủ tơ tằm rộng thùng thình, màu áo ngủ màu xanh thẫm làm nổi bậc làn da đặc biệt trắng của cậu, hai cái đùi trắng lại thẳng, che dấu dưới khăn trải Tây Ninh lười biếng ngáp, chậm rãi từ trên bàn cơm đứng lên mắt nhìn đồng hồ treo tường đối diện, mày khẽ nhăn lại. Đã trễ thế này mà Nghiêm Tự còn chưa trở về, sợ thật sự đã quên mất hôm nay là ngày kỷ niệm kết định đứng lên, nhưng vừa rồi ngủ say, dép lê không biết đá đi nơi nào, nhìn một vòng không thấy, cuối cùng vẫn là từ bàn ăn không tình nguyện mò đến dép lê vải bông tình nhân. Đôi dép lê này mua hồi năm ngoái, một đôi màu xanh da trời, một đôi đen trắng, Nghiêm Tự không quá thích dép lê đáng yêu, thế nhưng đại ảnh đế hai năm nay công tác bận rộn, rất ít khi mang Tây Ninh đi đến cửa sổ sát đất phía trước nhìn ra ngoài. Trong tiểu khu, đại bộ phận hộ gia đình đều đã tắt đèn, chỉ có mấy hộ vẫn sáng, tựa như những ngôi sao ít ỏi còn lại không bị đám sương mù dày đặc che khuất.— động vang lên thông báo, Kha Tây Ninh lập tức mò vào túi áo ngủ, mở ra liền thấy thất vọng phát hiện là dự báo thời tiết tri kỷ nhắc nhở sắp có mưa sáng sẽ có một hồi mưa to, vẫn là mưa sa gió giật, còn cộng thêm Thiên Lôi điện mẫu. Nhắc mới nhớ, nhìn ra bên ngoài tia chớp cùng nhau bùm bùm, còn rất hù Tây Ninh nhún vai, chủ động bấm số người nọ. Âm thanh vang lên mấy lần, cuối cùng bị trợ lý của hắn nhấc lý vừa nghe thì biết là Kha Tây Ninh. Sợ bị người xung quanh nghe được, vội vàng bưng di động hạ giọng nói "Bạn diễn của lão đại vẫn liên tục bị NG, đêm nay lão đại lại diễn cùng, anh có cái gì muốn tôi chuyển lời sao?"Kha Tây Ninh vui mừng mà nghĩ, vậy hẳn là không phải hắn quên ngày, mà là đại ảnh đế thật sự bận quá không thể phân thân, nên ngay cả thời gian nhắn tin chúc mừng đều không có."Không có việc gì." Kha Tây Ninh đem bức màn khép lại, lần nữa ngồi vào bàn cơm Tây, một hơi một hơi mà ăn luôn những món lạnh ngắt, chậm rãi mà nói rằng, "Cậu nói với lão Đại cậu, một lát nữa có mưa giông, thời điểm này đi ra ngoài rất nguy hiểm, bảo anh ấy nói với đạo diễn một câu, sớm kết thúc công việc đi."Nếu là diễn viên nhỏ tầm thường mà nêu yêu cầu với đạo diễn, gặp đạo diễn tính tình không tốt lắm, chờ đợi diễn viên... không bị đạo diễn đá thì chính là số kiếp bị nghe chửi. Ở giới giải trí cần phải có chút địa vị thì lời nói ra sẽ không giống nhau, đạo diễn sẽ e ngại mặt mũi đối phương mà nghe vài lý liên thanh nói vài câu "Được được", Kha Tây Ninh nghe được đầu kia có người gọi cậu ta, trợ lý liền vội vội vàng vàng cúp điện diện truyền đến tín hiệu dồn dập báo máy bận, Kha Tây Ninh nhìn thật sâu vào màn hình, liền tiếp tục đem tinh lực phóng tới thức ăn trên ăn trên bàn đều là do cậu làm, cho dù đã nguội lạnh, cậu cũng không nỡ đổ đi. Nhưng là trên thế gian mọi chuyện đều không như ý. Kha Tây Ninh vốn không thường xuyên nấu đồ ăn, tay nghề cùng lắm là lấp đầy bụng, một bàn thức ăn này đều là gối thêu hoa, nhìn không tồi, thực ra là giống nhau, món này không ngọt, thì chính là món kia quá mặn, nếm vài miếng rồi chính bản thân cậu liền không thể chịu được, bưng chén đĩa lên đem toàn bộ cơm thừa canh cặn ném vào trong thùng nước ào ào chảy xuôi xuống dưới làm trôi đi những bát đũa đang bẩn. Kha Tây Ninh một bên rửa chén một bên nghĩ, may mắn Nghiêm Tự đang công việc cho nên không trở về, nếu không sẽ bị soi mói đây là thức ăn cho người sao, còn không chừng muốn ngộ độc Kha Tây Ninh lắc lắc đầu, Nghiêm Tự chưa bao giờ biểu lộ ra lòng hắn cảm thấy khó ăn, cũng sẽ không rên một tiếng mà nuốt Tây Ninh càng nghĩ càng vui, ngay cả rửa chén bát bẩn khổ cực như thế nhưng cậu vẫn làm vui đến quên cả trời đất, còn ngâm nga hát. Bát đĩa còn chưa rửa xong, điện thoại lại vang Tây Ninh đem tay phải hướng khăn mặt tùy ý lau hai cái, bối rối mà lấy điện thoại di động từ tron túi quần ra nghe."Tây Tây." Đối phương cười hì hì name này cùng cùng ngữ khí, vừa nghe liền biết không phải Nghiêm Tây Ninh đem đầu nghiêng thành một trăm năm mươi độ, làm bả vai nâng lên, dùng bả vai cùng đầu kẹp lấy di động, trên tay vẫn không ngừng rửa bát."Lam Vũ?" Kha Tây Ninh nhướng mày, hỏi, "Cậu làm sao lại gọi tới đây?""Chỉ cho Nghiêm Tự nhà cậu gọi tới, không cho phép tôi gọi có phải không?" Lam Vũ thoáng có chút ăn dấm, nói đến chua Tây Ninh bị Lam Vũ chọc cười "Đừng lảm nhảm nữa, chính vì tôi cảm thấy cậu là một người bận rộn, làm sao có thời gian gọi điện thoại cho tôi."Lam Vũ và Kha Tây Ninh là bạn cùng phòng hồi đại học, hai người đều cùng cảnh ngộ, lần đầu tiên gặp mặt, gay đặc biệt như có ra-đa, khi nhận ra đối phương là đồng loại, rất tự nhiên liền trở thành bằng Lam Vũ là một người cực kì thuần khiết, Kha Tây Ninh cũng vậy, mà đối phương cũng không phải là loại hình mình thích. Lam Vũ thích tiểu ca ca tính tình tàn khốc một chút, Kha Tây Ninh thích loại trầm thục, chững chạc, giá trị sắc đẹp cũng phải cực kì cao – Nghiêm Vũ lúc ấy thích đội trưởng tennis của bọn họ, Kha Tây Ninh vĩnh viễn yêu thích một người chỉ nhìn trên tạp chí, một ngôi sao màn bạc cao đến không thể với tới Vũ theo đuổi đội trưởng tennis thất bại, sau đó cậu ta không chỉ nói qua một lần "Tôi theo đuổi đội trưởng khó khăn một trăm, thì cậu theo đuổi Nghiêm Tự khó khăn chính là một vạn."Kha Tây Ninh chọt mi hỏi nguyên nhân, Lam Vũ hừ một tiếng nói "Cái này còn hỏi, người cậu thích là minh tinh, làm sao nói câu đó được, chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể chơi. Cậu theo đuổi ngôi sao, nhưng tình cảm rất chân thành, thương tâm cũng là chính cậu."Lam Vũ nói những lời này quả thực không sai, khi đó bọn họ vẫn chỉ là một tân sinh viên. Ngồi trên bậc thang sân bóng rổ, Kha Tây Ninh cười cười nói "Tôi chỉ nói đùa giỡn một chút, Nghiêm Tự này mặt mũi tôi cũng chưa gặp, sợ ngay cả theo đuổi cũng không tính. Còn có... Hình mẫu cũng chỉ là hình mẫu, chính là bởi vì không có khả năng đạt được."Kha Tây Ninh loạng choạng chân, nhìn bầu trời xanh thẳm, khuôn mặt thiếu niên ngây ngô lại xinh đẹp, ánh mắt không giấu đi được vẻ non trước bọn họ nào có ai biết được, nhờ duyên phận đưa đẩy, Kha Tây Ninh thực sự đứng bên cạnh Nghiêm chỉ được gặp mặt, cậu còn cùng người ấy kết hôn — ở học kỳ sau của năm thứ hai, liền dâng một đóa hoa cúc cho người ta chà sánh với Lam Vũ cho tới bây giờ vẫn là người cô đơn, Kha Tây Ninh cũng đã kết hôn bảy Tây Ninh nói Lam Vũ là một người bận rộn tuyệt đối không phải giả. Lam Vũ là một tiểu thuyết gia trên mạng, viết về đam mỹ, cậu ta từ sáng tới tối phải viết một vạn chữ. Buổi sáng hơn bảy giờ mới rời giường, ngồi một giờ tàu điện ngầm đi đôi khi Kha Tây Ninh cảm thấy Lam Vũ so với ảnh đế Nghiêm Tự còn bận Vũ cười ha ha "Bởi vì hôm nay tớ nộp đơn xin thôi viêc, mấy ngày chờ nhân viên mới đến liền muốn chính thức đi, cho nên công ty không thể nào sắp xếp công việc cho tôi.""Thôi việc?" Kha Tây Ninh hỏi, "Cậu đây là muốn làm tác gia toàn thời gian hả?""Cái gì mà tác gia." Lam Vũ quơ quơ tay, thẹn thùng mà bưng mặt nói rằng, "Viết lách vớ vẩn thôi, viết lách vớ vẩn thôi."Cậu ta dừng một chút, ngữ khí hơi trầm "Tây Tây, cậu có biết nguyên nhân thôi việc của tôi là gì không?"Kha Tây Ninh nghĩ nghĩ, nói "Công ty của các cậu không có mỹ nam, chỉ có mấy người đàn ông cao to vạm vỡ cùng đàn ông đã kết hôn, cậu không có cơ hội tìm ra một tiểu ca ca"Lam Vũ "...""Không phải?" Kha Tây Ninh lại đoán, "Chẳng lẽ là cậu cảm thấy công việc quá mệt mỏi?"Lam Vũ thở dài, nói rằng "Cũng như coi là vậy đi, quyết định này chỉ là tạm thời. Buổi sáng ngày hôm qua tôi tỉ mỉ ngắm mặt mình trong gương, tôi là một thanh niên tốt, mỗi ngày thức đêm, ăn không quy luật, khóe mắt đều có nếp nhăn. Tôi tưởng tượng không được, tôi soái như vậy, làm sao có thể bị năm tháng bào mòn được, cho nên liền thôi việc chuyên tâm làm một chuyện..."Kha Tây Ninh cười cười "Làm ơn đi, cậu cũng sắp ba mươi, có nếp nhăn là rất bình thường."Lam Vũ hỏi "Chẳng lẽ cậu cũng có nếp nhăn?""Có chứ." Kha Tây Ninh làm như có thật mà gật gật đầu, cũng không thực sự để ý, "Đây là năm tháng cho chúng ta, cho nên bảy năm trước tôi diễn chính là tiểu thịt tươi, hiện tại chỉ có thể diễn tra nam bỏ vợ bỏ con."Kha Tây Ninh những lời này nói cũng là thật. Thời gian vốn là không thể lưu chuyển, thoắt một cái đã là nam nhân hai bảy hai tám, ở giới giải trí lăn lộn bảy năm vẫn không thể dẫn đầu, cũng chỉ có thể nhận một ít sản phẩm trong nước, tốt một chút liền nhận kịch cổ trang thần tượng làm nam số xem mặt, Kha Tây Ninh vẫn còn xinh đẹp, mặt nhỏ da trắng, dáng người cũng cân xứng, mặt mũi vẫn được cho là hiếm thấy, cơ thể cũng hết sức mềm dẻo. Nhưng sự thực giới giải trí chính là như vậy, nếu là người ra mắt sớm, khán giả sớm quen thuộc khuôn mặt, nhưng không thể có vai diễn động lòng người, điều này rất khó để nổi Vũ thay đổi cái đề tài "Đúng rồi, Nghiêm Tự có ở nhà không?""Không có." Kha Tây Ninh nói, "Anh ấy đêm nay có lịch diễn."Lam Vũ a một tiếng "Ngày kỷ niệm kết hôn cũng không cùng cậu kỷ niệm sao?"Kha Tây Ninh nhún vai "Không có biện pháp, đại ảnh đế bận, tôi một tháng cũng chỉ có thể nhìn thấy anh ấy mấy lần."Lam Vũ muốn nói Kha Tây Ninh nên để ý đến chuyện của Nghiêm Tự, giới giải trí này là nơi phồn hoa, nhiều chuyện bất ngờ lắm. Nhưng nghĩ nghĩ, vẫn là nhịn, chuyện phu phu bọn họ, vẫn là giao cho chính bọn họ tự giải quyết là tốt nhất, người ngoài nói cái gì đều vô Tây Ninh thấy Lam Vũ trầm mặc, cười nói "Thế nhưng mà ngược lại cậu còn nhớ rõ ngày kết hôn của tôi."Lam Vũ trong sáng mỉm cười "Có thể không nhớ rõ sao? Ngày ấy cũng quá kích thích."Kha Tây Ninh nghe vậy lại không khỏi cười này bảy năm trước, là lễ tốt nghiệp của các khóa trên, Kha Tây Ninh là khán giả không lên. Nhưng cậu lại mơ hồ, nằm nhoài trên bàn ngủ quên, đã quên thời gian hẹn cùng Nghiêm Tự. Độ tuổi sinh viên thì di động vĩnh viễn đều là yên lặng, Nghiêm Tự gọi điện thoại cho Kha Tây Ninh, cậu ngủ quên không nhận, sau đó Nghiêm Tự liền trực tiếp tìm Lam Vũ, nhờ Lam Vũ đánh thức Kha Tây này qua đi, cả lớp mơ hồ với nick name của Kha Tây Ninh bị Lam Vũ treo trên đầu. Ngày kết hôn đều có thể quên, thế nhưng còn có thể sống trong xã hội này hơn hai mươi năm....Ầm một tiếng, Lam Vũ hoảng sợ, lo lắng mà hỏi "Làm sao vậy, Tây Tây?"Kha Tây Ninh vô tội mà nhìn chằm chằm bát đĩa dưới đất, một lúc lâu sau mới hồi phục lại nói với Lam Vũ "Không có việc gì, tôi làm bể bát đĩa."

chưa công khai đã ly hôn