Hỏi - 31/10/2016. Xin chào bác sĩ. Hiện con trai em được 1.5 tháng tuổi, con đầu lòng, lúc mới sinh được 2 tuần thì bé có biểu hiện vặn mình nhiều vào buổi tối, và mỗi lần đi ị bé có gồng mình,e đưa bé đi khám thì được kê cho calci corbiere(mỗi lần 1/3 ống) và sterogyl (1 giọt/lần) vào buổi sáng Nay bé được
Ngay sau khi nắm được thông tin em N.B.K, học sinh lớp 11A1 của trường phải nhập viện do bị một nhóm người đánh, Ban Giám hiệu Trường THCS&THPT Nguyễn Văn Rành đã cử đại diện giáo viên, giám thị nhà trường đến Bệnh viện Đa khoa Long An để thăm hỏi, giúp đỡ gia đình học sinh khi cần thiết.
Hai giờ sau đó, khoảng 10 giờ sáng thì cổ tử cung của chị Minh Uyên mở hết 10cm. Chị được y tá hướng dẫn cách lấy hơi để rặn đẻ. "Chồng mình giữ một chân, y tá vừa giữ một chân vừa đếm cho mình rặn, rặn hơn một tiếng đồng hồ vẫn không được, mình bị
Do Kh. bị chấn thương quá nặng nên Bệnh viện đa khoa tỉnh Long An đã chuyển lên Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) để điều trị. Đến khoảng 14 giờ ngày 18.10, Kh. tử vong vì chấn thương sọ não. Hiện, Cơ quan CSĐT Công an TP.Tân An đang khẩn trương điều tra, truy tìm những người
Sau đó, mẹ sẽ bắt đầu rặn đều đặn theo hướng dẫn của người đỡ sinh. Khi cơn gò tử cung bắt đầu cũng là lúc cơn đau xuất hiện, lúc này mẹ bầu cần hít một hơi thở sâu và dồn lực để rặn. Lúc này, những cơn gò tử cung sẽ phối hợp với lực rặn của mẹ để đẩy em bé theo ngả âm đạo ra ngoài.
Vay Tiền Nhanh. Là phụ nữ, đừng nên nghĩ rằng sinh đẻ là bản năng, không cần học cũng tự biết cách đẻ bởi thực tế, nếu học được cách thở và rặn đẻ đúng cách sẽ giúp cuộc sinh của mẹ diễn ra nhanh chóng hơn, tránh mất sức, tránh các biến chứng sau dung video được tư vấn chuyên môn bởi Bác sĩ chuyên khoa II Huỳnh Thị Hiên - Khoa Sản phụ khoa - Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Nha TrangĐau đẻ là dấu hiệu thông báo cho thời gian thai nghén đã kết thúc. Thai phụ bắt đầu bước qua giai đoạn mới là chuyển dạ sinh con. Thông thường, thời gian chuyển dạ của mỗi thai phụ sẽ khác nhau. Quãng thời gian này có thể dao động từ 6 giờ đến 12 giờ đối với thai phụ sinh con rạ và từ 12 giờ đến 24 giờ đối với thai phụ sinh con đầu lòng. Những kinh nghiệm rặn đẻ hay cách rặn khi sinh thường lúc này đóng vai trò rất quan đến thời điểm gần sinh thì cơn gò tử cung lại diễn ra dồn dập và khiến cảm giác đau trở nên mãnh liệt hơn. Thai phụ biết cách hít thở khi sinh thường và rặn đẻ đúng cách với chu kỳ cơn gò tử cung sẽ giúp giảm được mức độ đau, thai nhi chui ra nhanh hơn cũng như tiết kiệm được sức lực trong quá trình vào kinh nghiệm rặn đẻ của nhiều người, đúc kết cách hít thở khi sinh thường và rặn đẻ đúng cách như sauCách hít thở khi sinh thường Dựa vào cơn gò tử cung, mẹ cần chú ý tập trung vào hơi thở. Khi cảm nhận thấy cơn đau, có cơn co xuất hiện thì thai phụ nên thở đúng, thở nhanh dần, hít bằng mũi và thở ra bằng miệng. Khi cơn đau tăng, thở nhanh và nông hơn, tần suất nhịp thở tăng dần. Đau càng nhiều thì thở càng nhanh. Thở ra làm sao tạo được tiếng rít như tiếng huýt sáo nhỏ là đúng. Và khi cơn đau giảm dần thì thở chậm, thở sâu hơn, giảm dần tần suất nhịp thở, thư giãn toàn thân là tốt rặn đẻ đúng cách Khi được sự cho phép rặn từ bác sĩ mẹ bầu nên tập rặn đẻ đúng cách, đẩy thai ra khỏi bụng mẹ và ống sinh dục. Khi cảm nhận thấy có các cơn co tử cung, cơn gò cứng dần và xuất hiện cơn đau, nên hít vào một hơi thở sâu rồi nín thở, ngậm chặt miệng, hai tay nắm vào hai thành bàn sinh, chân đạp mạnh vào bàn đạp, dồn hơi rặn mạnh đẩy hơi xuống vùng bụng, để thai nhi được đẩy ra ngoài. Khi thấy hết hơi nhưng vẫn còn đau thì lấy hơi khác và tiếp tục rặn cho đến khi không thấy đau bụng nữa. Chú ý khi rặn cần phải giữ lưng thẳng, áp sát lưng vào bề mặt sinh và phần mông cong lên phía cơn đau đẻ kéo dài sẽ trở thành nỗi ám ảnh của các sản phụ vậy nên cách rặn đẻ đúng cách khi sinh rất quan trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến thời gian cuộc chuyển dạ. Nếu thai phụ được hướng dẫn rặn đẻ đúng cách thì bé sẽ chào đời nhanh, mẹ không tốn sức. Sau khi sinh, cơ thể sẽ phục hồi nhanh hơn, từ đó đảm bảo sức khỏe để chăm sóc bé tốt hơn. Để đặt lịch khám tại viện, Quý khách vui lòng bấm số HOTLINE hoặc đặt lịch trực tiếp TẠI ĐÂY. Tải và đặt lịch khám tự động trên ứng dụng MyVinmec để quản lý, theo dõi lịch và đặt hẹn mọi lúc mọi nơi ngay trên ứng dụng.
Sep 12, 2022Để rặn sinh đúng cách, mẹ bầu nên thực hiện theo các bước sau Nằm ở tư thế đầu cao một góc 45 độ, mông hơi cao lên. Hia chân đạp vào 2 bàn đỡ và 2 tay nắm chặt 2 thành của bàn sinh để tạo Domain Liên kết Bài viết liên quan Sinh tử văn rặn Bệnh sinh sản ở gia súc cái - Tài liệu, ebook, giáo trình, hướng dẫn Dec 11, 2020BỆNH SINH SẢN Ở GIA SÚC CÁI Bệnh trong thời gian mang thai Sẩy thai, Rặn đẻ sớm, Âm đạo lộn ra ngoài Bệnh trong khi đẻ Rặn đẻ yếu, Đẻ khô, Đẻ khó, Hẹp xương chậu, Tử cung lộn bít tất, Só Xem thêm Chi Tiết
SINH TRÊN ĐƯỜNG____________________ Author Completed____________________ Tầm 8 giờ tối, Dương đang trên đường từ siêu thị trở về nhà, trên tay có vài món đồ lặt vặt, như bia, một túi bò khô và mấy gói snack, chuẩn bị cho một tối thâu đêm đầy hứng khởi. Đường khá tối, đèn đường đã hỏng được mấy hôm nhưng vẫn chưa được sửa lại. Cậy mắt tinh, Dương không thèm bật đèn pin vì anh có thể nhìn thấy sơ bộ con đường. Nói ngầu là thế, chẳng qua Dương chỉ lười lấy điện thoại. - Ưmmmm... Một tiếng rên rỉ nhỏ, vỡ vụn hơi khàn khàn đột ngột vang lên làm Dương bất giác khựng lại. "Mẹ nó, thằng chó nào đang làm tình đấy à?" - A...a...ưm... Tiếng rên lại vang lên. Dương chửi thề trong lòng. "Đệch, đi mua đồ cũng đéo yên." - Đau...đau quá... Bước được hai bước, Dương liền dừng lại lần nữa. Âm thanh này nghe không giống đang làm tình lắm. Hơn nữa từ nãy đến giờ chỉ có giọng của một người. Anh khẽ đưa mắt về phía đang phát ra âm thanh. Có một người đang đứng ngang tầm anh, hai tay dựa vào tường, thở dốc, bụng to trụy xuống thành hình trái lê, hai chân khuỳnh khuỳnh, banh rộng ra. Ánh sáng yếu ớt từ đằng xa không đủ để anh nhìn rõ mặt người đó, nhưng tiếng rên nam tính cứ thi thoảng lại vang lên giúp Dương biết được cậu ta là nam. Anh lấy điện thoại ra, bật đèn pin, rọi về phía cậu. - ĐỊT MẸ MÀY! CÚT! Một thanh âm khản giận dữ đặc gào lên làm Dương giật mình, luống cuống đánh rơi điện thoại. Lúc anh cầm được điện thoại lên, cả màn hình đen sì, tắt ngóm. Con điện thoại cổ lỗ sĩ đi đời. - Cậu điên à? Hỏng mẹ cái điện thoại. Dương cũng cáu kỉnh không kém. Sự cáu kỉnh làm anh quyết định mặc kệ cậu ta. "Phụt" Tiến được thêm ba bước, Dương chợt nghe như có âm thanh của thứ gì đó vỡ ra, hình như là nước, kèm them đó là tiếng hét cao hơn bình thường từ chàng trai kia. Cuối cùng, lòng tốt ép buộc anh quay trở lại, lôi chiếc đèn pin dự phòng từ trong túi nilon ra bật lên. Dương lại gần cậu ta, lần này cố gắng không rọi thẳng vào chỗ cậu ta nữa, tránh cho cậu ta nổi điên. - Cần tôi giúp gì không? - Cú....út...raaaa... Vẫn là cái kiểu phản kháng ấy, nhưng lần này không mạnh miệng được như hồi nãy nữa. Cậu ta yếu ớt định quờ về phía Dương nhằm đánh đổ đèn pin trên tay anh, may là anh né kịp. Một tay bỏ ra khỏi tường dường như khiến cậu ta mất đi chỗ dựa, gần như ngã nhào xuống. Dương vội vàng đưa tay đỡ lấy cậu ta, để cậu ta tựa vào ngực mình. Lúc này, anh mới nhận ra cả người cậu ướt đẫm toàn là mồ hôi, hai chân cậu mềm nhũn, trọng tâm toàn bộ đặt lên người anh. - Đi...đi ra... Cậu ta khóc, sau khi lấy lại sức lực liền muốn giãy ra khỏi lồng ngực của Dương, quay lại bám vào tường. Dương cũng thuận theo. Đợi đến khi chàng trai bám được vào tường rồi, anh liền lia đèn pin xuống phía thân dưới cậu. Đại khái Dương đã đoán được, cậu ta đang trở dạ, ối cũng đã vỡ. Hậu môn cậu ta nở to, sưng đỏ, rỉ rả nước. Dương hơi hoảng hồn khi nghĩ đến cảnh một em bé sắp trồi ra mà không có ai đỡ lấy nó. - Cậu đang đẻ à? Đáp lại anh là một tiếng rên nhỏ vụn. Thực ra anh chỉ hỏi lại cho có thôi. - Bình tĩnh, tôi giúp cậu sinh. Cậu tên gì? Hỏi xong Dương tự muốn tát mình một phát. Người ta đang đau đẻ rồi còn nói mấy câu vớ vẩn linh tinh. - Thá...thái... Vừa nói vừa run, có lẽ do nghe Dương bảo sẽ giúp mình sinh, cậu ta hiền đi không ít, dù đau vẫn cố trả lời anh. - Cậu có điện thoại không? Ta cần gọi đến bệnh viện. Của tôi vừa hỏng rồi. Thái cắn môi, lắc đầu. Cả người cậu lại run bắn lên, khụy xuống lần nữa. Dương một lần nữa ôm lấy cậu. Hình như cậu ta đứng đây rất lâu rồi. - Cậu đau bao lâu rồi? - Từ...từ sáng, đến chiều...a...chiều bắt đầu quặn lê....aaa....lên... - Cậu đứng đây từ bao giờ? - Đầu...đầu giờ...ưm...ưm...chiều... - Nhà tôi ở gần đây, tôi đỡ cậu về nhà rồi sinh. Ở đó có đồ sạch. Thái yếu ớt gật đầu, cậu nương theo cánh tay Dương nhưng chưa kịp bước chân đã lại nhũn ra. - Đau...đau lắm...Đi không....không nổi... Dương định bế xốc cậu ta lên nhưng hai chân Thái hiện giờ không khép lại được. Mắt liếc thấy một cái xe cải tiến hai bánh ở ven đường, Dương liền bảo Thái cố chịu đựng, còn anh nhanh chóng đem chiếc xe cải tiến lại gần cậu. - Nào, tôi đỡ cậu lên. Xe cải tiến khá nhỏ, bụng Thái lại to, hơn nữa hậu môn cậu đang cực kỳ nóng rát, do đó cậu không cách nào ngồi bình thường được. Thái quỳ trong xe cải tiến, một tay bám vào thành xe, một tay đỡ dưới hai chân, liên tục theo từng cơn gò trong bụng mà dùng sức rặn xuống dưới. Tiếng rên rỉ của cậu càng lúc càng lớn. Dương biết, nếu không nhanh lên thì em bé sẽ sinh ngay trên xe mất. Vì vậy anh chạy nhanh hết mức có thể, hy vọng vừa đủ để xe không quá xóc mà đẩy sinh trình lên nhanh hơn. Thái liên tục la hét trên xe, các cơn đau đẻ giờ đã xuất hiện dày đặc. Một vật cưng cứng trồi ra giữa hai chân khiến thái theo phản xạ banh chân rộng hơn. Cậu dồn sức cho lần rặn này, mặt mũi cậu đỏ bừng lên vì cố sức. Lần rặn này kéo dài hơn bình thường, đến lúc qua đi, cậu thở dốc, nói yếu ớt. - Đầu...đầu ra rồi...Anh...anh dừng xe đỡ đẻ cho tôi được không? Tôi chịu không...không...aaaaaa... Bánh xe vấp phải hòn đá, cả xe xóc mạnh, tay Thái run run buông lỏng, bụng cậu va vào cạnh xe, cơn đau bất thình lình tăng vọt làm Thái hét đến lạc cả giọng, rặn mạnh. Vai đứa bé vẫn kẹt lại chưa ra. Thấy chỉ có một đoạn ngắn nữa là đến nhà, Dương quyết định không dừng lại mà tiếp tục đẩy xe. Đến nhà, Dương vội vã mở khóa, anh không dám bế ngang cậu vì như thế sẽ kẹp đầu em bé, vì thế anh nâng cậu lên, để cậu nằm ngửa trên người mình, đầu ngửa ra tựa hõm vai anh. Cánh tay Dương vững vàng đỡ lấy phần đùi của Thái, giúp cậu banh rộng hai chân ra, tay anh đỡ lấy đầu em bé đã trồi ra ở hậu môn cậu. Tư thế kỳ quái như khi còn bé mấy đứa trẻ được bà bế si tè. Một tay của Thái cũng quờ quạng đỡ xuống dưới hậu môn, một tay vòng ngược lên bám lấy cổ anh. Lại một cơn gò đến, Thái dồn sức rặn, cánh tay cậu gồng lên thấy cả gân. - Đứng...đứng lại...Điểm tựa...tôi cần rặn... Dương bế Thái xoay về phía tường, hai chân cậu đạp lên tường, lấy đà, rặn mạnh. - Ưm...ưm...aaaaaaaaa! Vai em bé ra ngoài rồi, nhưng cái tư thế này khiến Dương rất khó để đỡ được toàn bộ em bé nếu nó trồi ra hoàn toàn. Nhân lúc Thái nghỉ lấy sức, Dương đem cậu lên giường, bản thân vẫn duy trì tư thế đỡ đằng sau cậu. Dương còn chưa kịp đi ra xem tình hình, Thái lại lần nữa ôm chặt lấy tay anh, gồng lên. "Rặn đi!" - Anh động viên - "Chỉ còn một chút nữa thôi!" - Aaaaaaaa.... Theo sau tiếng hét là một cơ thể nhỏ đầy dịch nhầy trượt lên tay Dương. - Là một bé gái. Chúc mừng. Sau cơn đau đẻ vật vã, Thái nằm vật ra giường, thở hổn hển, chân vẫn dang rộng. Dương vừa giúp cậu cắt dây rốn và tắm cho bé, vừa nhìn vào hậu môn đang sưng đỏ giữa hai chân cậu, khao khát được đưa "thằng nhóc" của mình vào đấy. END.
Anh đi ra khỏi phòng tắm, bồng cậu lên bế sang phòng bên cạnh, trải nệm nhỏ ra xong xuôi mới sáng ẵm con trai sang cùng mẹ nó. Cậu vén áo cho nó bú, quay qua nói với anh-Anh về ngủ đi. Hôm nay đi cả ngày mệt rồi. Con anh đang chờ anh vấn đề gì thì gọi anh ngay, biết chưa?-Dạ, em biết ngon, yêu em-Ngủ ngon, ông anh lạnh như băng đi về phòng. Kyung đã nằm ở vị trí của cậu từ bao giờ rồi. Hôm nay anh rất giận nó, nó vốn biết rằng Jimin vừa sanh em bé xong, thế mà vẫn nằng nặc đòi ngủ ở đây, ngủ cùng ba làm cậu phải một mình chịu thiệt sang phòng khác ngủ. JiMin thương nó như thế, mà nó lại khiến cậu chịu khổ. Khi nãy anh xem lại camera, chứng kiến được cảnh cậu đau đớn vật vã, gồng mình rặn con của anh ra ngoài. Anh xót lắm, nhưng cậu có dặn anh rằng nó còn nhỏ, suy nghĩ chưa thấu, đừng la nó, từ từ nó sẽ hiểu. Rồi hai ba con im lặng đi ngủ, thế nhưng lại chẳng ngủ được. Nó lặng lẽ lên tiếng-Ba, con muốn nhìn phải khi nãy con bảo không cần sao?-Con xin lỗi, là con sai, ba sang ngủ với mẹ đi, con ngủ với em Kang In cũng được. Anh dẫn nó sang phòng cậu. JiMin đang ngủ, bên cạnh là đứa nhỏ bé xíu, đỏ hỏn được đắp chăn kĩ càng. JungKook bế nó lên, nhẹ nhàng đưa đến gần cho nó nhìn em. Nó vui lắm,em rất dễ thương, tay, chân, mặt, cái môi cái miệng đều nhỏ xíu trông yêu lắm, là mẹ sinh cho nó, cũng do nó mà mẹ mới phải khổ sở thế này. JungKook biết con buồn, liền bế con về phòng mình, dỗ nó cùng em nó ngủ. Bản thân anh đi sang chỗ cậu, nhẹ nhàng leo lên giường nằm cạnh cậu, vòng tay ôm bụng thai của cậu chìm vào giấc ngủ. JiMin vốn đã khó ngủ, nay vừa sinh xong lại càng ngủ không sâu, chỉ cần con rục rịch là cậu liền tỉnh dậy dỗ dành con, khi nãy cậu ru bé bú đã thấy bóng dáng Kyung lén ba sang phòng ngắm em, mãi đến khi cậu đặt con xuống, đi ra mở cửa thì Kyung đã chạy mất rồi, thế nên hành động nãy giờ của hai ba con, cậu đã biết hết, nhưng vẫn im lặng vì không muốn làm họ ngại. Cậu cũng trở mình sang vòng tay ôm lấy anh cùng chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, Jimin dậy trước JungKook, cậu vệ sinh xong thì quay về giường, đỡ đứa con vừa dậy lên tay, vén áo lên đưa một bên vυ" vào miệng nó, nó chăm chỉ bú sữa, hai tay giữ chặt lấy bầu sữa mẹ như sợ ai giành mất sữa của con vậy, đôi mắt to tròn mở ra nhìn cậu, giai đoạn này bé nên được tiếp xúc gần với ba mẹ vì thị lực chưa hoàn thiện. Bé đang bú thì bị em bé trong bụng mẹ đạp làm nó giật mình khóc ré lên, vô tình đánh thức luôn ba đang ngủ bên cạnh. Anh mở mắt cầm lấy bàn tay con xoa xoa dỗ dành-Con trai, mới sáng sớm đã quậy mẹ vậy?-ư aaaaa- bé oan ức-Ai chọc con, nói ba nghe ba sẽ đánh người đó giúp con ai chọc nó đâu. Nó đang bú thì bị đứa nhỏ trong bụng đạp làm giật mình nên khóc đấy. -Ôi em đá con hả? Em thương con, em muốn chơi với con mà. -Oa oaaaaaa.....Vẫn không chịu nín, ba mẹ đành bất lực, đứa nhỏ trong bụng vẫn còn đạp nên cậu đưa nó sang cho anh bế, còn mình tiếp tục vén áo cho bú, miễn là tránh nó chạm vào bụng bầu của mình là được. Kyung đứng ở cửa nhìn vào trong, nó thấy ba nó đang cười với "mẹ kế", mẹ nó thì đang vất vả cho em bú, mặt mẹ tái nhợt, môi khô khốc vì vẫn còn chưa khoẻ, cảm giác tội lỗi lại dâng lên trong lòng nó, nó đẩy cửa vào, JungKook đang cười tươi thì bỗng lạnh mặt lại, nó biết anh vẫn còn giận lắm nên không dám nói lời nào. Mãi một lúc sau, khi tiếng em trai ruột của nó khóc lên, nó đành vịn cớ đó mở lời với mẹ-M....mẹ ơi.........mẹ........em Kang In thức rồi. Mẹ giúp con Sao mày có thể nhẫn tâm giống mẹ ruột mày đến vậy chứ? Chẳng lẽ mày.......-Ông xã, thôi mà. Đi thôi Kyung, mẹ dẫn con về dỗ em. Cậu dắt tay nó về phòng dỗ Kang In, nó nắm lấy tay cậu, nước mắt chảy dài-Mẹ ơi.......huhu........con xin lỗi......con sai rồi..........mẹ ơi......-Nín, con lớn rồi, anh cả trong nhà, không được khóc, mẹ không giận con, được chứ?-Nhưng con vẫn thấy có con chuộc tội nào ạ?-Đi sang phòng chơi cùng em. Em bé ngoan lắm. xách mông chạy ngay đến phòng mẹ, ba nó đang tắm, nó liền trèo lên giường nựng em, em thấy nó thì cười tươi rói, anh đang tắm, nghe tiếng động liền chạy ra, vừa kịp lúc thấy nó đút bình nước cho em bú, anh xoa đầu nó, thưởng cho nó cái hôn buổi sáng trước khi ba cha con đi học, đi làm. Trước ngày JiMin sinh con 3 tuần, cả ba người cùng xin nghỉ để ở nhà cùng cậu vượt cạn. Anh dạo này rất chăm học, chăm chỉ học cách đỡ đẻ, ngày nào cũng xem lại đoạn phim cậu rặn đẻ để rút kinh nghiệm. Tối nào anh cũng cởϊ qυầи cậu ra, thoa thuốc vào lỗ sinh, massage giúp cậu mau lành vết thương. Lần này cậu cũng không muốn đến bệnh viện, JiMin muốn rằng chính JungKook sẽ đỡ đẻ cho mình, và tất nhiên là anh sẽ không một lời từ chối. Anh cùng cậu và con trai lớn chuẩn bị dụng cụ sinh, sắm thêm một cái nôi đôi, bóng sinh, găng tay, thuốc cầm máu, chỉ tự tiêu, dao mổ, sữa bột,... Bé con mới sinh cũng rất nghe lời, không quấy nhiều, chỉ khi đói bụng mới quậy thôi, cho bú xong lại ngoan ngoãn ngủ tiếp. Thai trong bụng đã đến kì sinh, cậu cũng ra tháng rồi nên có thể tập các bài tập cho bà bầu. Cậu còn tập cho anh đỡ đẻ cho em bé nữa. Lúc trước xém chút bị đẻ rớt ngoài cửa, cậu chẳng có tí kinh nghiệm nào, lần này đã có sự chuẩn bị tốt hơn. . 8 giờ tối, lúc cả nhà đang xem tivi thì cái bụng bầu của JiMin co thắt lại. Cả nhà đều nhận ra rằng JiMin chuyển dạ rồi, em bé cũng tới giờ đi ngủ, JungKook bế con lên cho JiMin, cậu vén áo đút vυ" vào miệng bé, nhóc con ra sức bú sữa, chân cậu banh ra chống đỡ bụng bầu, bàn chân nhịp xuống sàn cốt là để dỗ con, phần là vì đau nên run rẩy. JungKook lên phòng chuẩn bị đồ đẻ, trải tã sinh xuống giường, ôm một chồng khăn sạch đặt kế bên, sát trùng kéo, găng tay, chậu đựng nhau thai, dao mổ để sẵn sàng trên giường. Xong xuôi hết mới đi xuống lầu, em bé vừa bú sữa xong, anh bế nó đi lên phòng trẻ em, dẫn hai đứa lớn đi theo, giao cho tụi nó nhiệm vụ trông em, em khóc thì đi gọi quản gia, không được vào phòng khi chưa có sự đồng ý của ba. Khi tụi nhỏ đã ở yên trong phòng, anh bế cậu lên phòng, cởi đồ ra giúp cậu tắm rửa, vệ sinh địa phương kia, rồi quấn khăn bế "bà bầu" ra giường nằm. Cậu nằm nghiêng một bên, từ nãy giờ ngoại trừ thở cậu chẳng còn sức nói hay làm điều gì cả, cậu chỉ nắm chặt tay chồng, cố gắng thở đều giúp em bé hô hấp. -JungKook, em đau bụng đẻ quá. -Jimin, giơ chân lên anh kiểm tra một rồi, thở nào....Em mới mở 4 phân thôi. -Lấy bóng sinh lại cho em. Anh mang bóng sinh tới, đỡ cậu ngồi lên, hỗ trợ cậu xoay hông và mông, chốc chốc lại nhổm lên cho anh kiểm tra. JiMin đã bị đẻ non, cái thai còn quá non, nhưng là vì tử ©υиɠ kép nên chuyện đẻ non rất dễ xảy ra. Nước ối vỡ, cậu đau đớn hét lên, anh nhanh chân đỡ cậu lên giường, vừa nằm xuống cậu liền dạng chân ra rặn xuống, lần này cậu cố không hét, mở rộng chân hết mức, nắm lấy tay chồng, nhìn vào cái gương đặt giữa hai chân xem tình hình em bé. Anh thì vừa đỡ đẻ vừa xem clip hướng dẫn đỡ đẻ. Rặn được 10 giây thì cậu hết hơi ngả về sau, hai ba lần lặp lại vẫn không rặn ra con được, cả hai cùng đổi cách. Anh ẵm cậu vào bồn tắm lớn, mở nước ấm đầy bồn, ngồi cạnh bồn tắm chuẩn bị đỡ cho cậu, JiMin dựa dẫm hoàn toàn vào người JungKook, cậu nắm lấy áo anh rặn ra, nhưng em bé vẫn không có động tĩnh gì, vẫn cứ ở lì trong ổ bụng cậu. Trải qua 3 tiếng rặn đẻ, em bé bị kẹt lại trong ống sinh. Anh nhớ lại lời bà đỡ gần nhà có nói, nếu nằm rặn không lọt thì đứng lên, áp lực sẽ thúc bé xuống, đồng thời làm ống đẻ suông sẽ đẻ dễ lọt hơn. Anh quyết định cho cậu đẻ đứng lên giường, vịn vào cây xà ngang anh đóng sẵn trên trần nhà, chân dạng ra, anh dời tã sinh đến giữa hai chân cậu rồi cũng đứng lên ôm cậu đằng sau, xoa bụng dưới tạo áp lực cho cậu-Jimin, rặn nào em, rặn cùng anh mệt quá.......a.........a.........rặn.......rặn không ra..........hmmm...........-Sẽ ra, sẽ ra mà. Vợ anh rất giỏi. Em làm đc mà. -Hô hô.........ow.........á.........Cậu nín thở, tay nắm chặt xà ngang, ưỡn bụng về trước, đôi chân vì rặn mà run rẩy. Nước ối chảy dọc xuống chân, máu cũng bắt đầu rỉ ra. Anh luống cuống vuốt bụng cậu-Con ơi, con mau ra đi. Mẹ con đau lắm rồi. -Con bị kẹt bên ống sinh bên phải, anh xuống xem giúp em. Anh ngồi xổm xuống giường, tách đùi cậu ra, cho tay vào, huyết từ bên trong liền chảy ra ngoài. Cậu gào tên anh-JungKook.........em muốn rặn..........Máu ra hết nên em bé đã xuống ống đẻ. Cậu lại ưỡn bụng ra rặn đẻ. Em bé đang nhích xuống từ từ làm cậu vừa vui vừa đau. Chỉ huy trưởng lần đầu tiên cùng vợ vượt cạn cũng tái xanh mặt mày, từ từ chậm rãi đón đứa nhỏ đang chui ra, cậu cố gồng mình một lần nữa, dứt khoát đem em bé rặn ra. Em bé rơi vào tay anh, còn lạ hơi nên gào lên khóc lớn. Anh cắt dây rốn em bé, đỡ cậu ngồi xổm xuống cái chậu cạnh giường tống cuốn rốn ra ngoài. Đứa nhỏ nằm trên giường liên tục gào khóc, bé sinh đủ tháng nên rất tròn trịa, dễ thương cực kì. Sau khi thanh tẩy xong xuôi, cậu được đỡ về giường tịnh dưỡng, Kyung sau khi nghe tiếng em bé khóc thì rất vui, nó trông đợi được vào xem em của nó, thời khắc nhìn thấy bé con, nó như vỡ oà lên, thương em bé quá đáng yêu, thương mẹ nó đã chịu khổ sinh em trai cho nó. Sau khi JiMin sinh con xong, cả nhà lúc nào cũng tất bật với hai đứa nhóc con, Kyung cũng phụ ba mẹ chăm sóc em. Ngôi nhà đã từng u ám nay lại tràn ngập tiếng cười cùng tiếng nhõng nhẽo, hạnh phúc đang dần được lan ra khắp cả căn nhà rồi!!!______________________________________Mọi người ơi! Lúa quay lại với mọi người đâyyyyy
Bài viết được tư vấn chuyên môn bởi Bác sĩ chuyên khoa I Phạm Thị Yến - Bác sĩ Chuyên khoa sản - Khoa sản phụ khoa - Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Hải Phòng. Rặn sinh và thở đúng cách sẽ giúp cho cuộc sinh nở của người mẹ diễn ra nhanh chóng hơn, đỡ mất sức và tránh được các biến chứng sinh như băng huyết sau sinh, tổn thương đến vùng kín,... Chuyển dạ là một quá trình đánh dấu sự kết thúc của thời kỳ thai nghén, sau đó thai phụ bước vào giai đoạn đau đẻ. Chuyển dạ là một quá trình bởi vì chuyển dạ thường kéo dài từ 6-12 giờ đồng hồ ở người con rạ. Đối với người sinh đứa con đầu tiên, thời gian sẽ kéo dài gấp đôi, khoảng 12-24 bắt đầu chuyển dạ thì cơn gò tử cung thường ngắn, cơn co này thường gây đau nhẹ. Càng gần đến lúc sinh thì cơn co kéo dài hơn, khi có 3 cơn co trong 10 phút và sản phụ đau bụng dữ dội là thời điểm rặn sinh đã vậy, cơn co tử cung mang tính chất chu kỳ, với mỗi một cơn gò tử cung thường có 3 thì đó là thì co, thì kéo dài và thì nghỉ. Ở thì co, sản phụ có cảm giác bụng cứng lên, cảm giác đau đớn tăng dần, cơn đau đạt đỉnh điểm ở thì kéo dài, sau đó đến thì nghỉ cảm giác đau đẻ sẽ giảm dần và không cảm thấy đau nữa. Thì nghỉ là khoảng cách giữa các cơn co tử cung, giúp cho sản phụ phục hồi sức vậy, để cuộc sinh diễn ra thuận lợi, và sản phụ giảm đau, tránh mất sức và ảnh hưởng đến vùng kín thì sản phụ cần biết cách thở và rặn sinh theo thì và các cơn co tử cung. Giai đoạn chuyển dạ ở thai phụ 2. Thở và rặn sinh đúng cách Cách thởTheo tính chất chu kỳ của cơn co tử cung, sản phụ cần tập trung chú ý vào hơi thởKhi bắt đầu cảm thấy đau, đồng thời cơn co tử cung bắt đầu, có cơn co xuất hiện sản phụ nên tập chung vào hơi thở để tập thở nhanh dần. Hít vào bằng mũi và thở ra bằng đường miệng. Cơn đau càng tăng thì thở càng nông hơn và nhanh hơn, tần suất nhịp thở tăng dần ở thì kéo dài. Cảm thấy đau càng nhiều thì thở càng nhanh hơn. Ở thì thở ra làm sao tạo được tiếng rít gần giống như tiếng huýt sáo nhỏ. Đến khi cảm thấy bớt đau thì thở chậm lại và thở sâu hơn, tần suất nhịp thở giảm thì nghỉ giữa các cơn co tử cung, thai phụ nên thở sâu và nhẹ nhàng bình thường để lấy lại năng lượng đã bị mất đi khi thở nhanh, nông ở thì co và tích trữ năng lượng cho lần thở của cơn đau kế tiếp... Do đó, tốt nhất sản phụ nên thư giãn toàn bác sĩ yêu cầu rặn, sản phụ nên tập trung rặn đúng cách thì mới có hiệu quả đẩy thai ra khỏi bụng và ống sinh dục của người mẹ. Rặn không hiệu quả có thể làm cho người mẹ mất sức và em bé có thể bị ngạt khi chưa kịp sinh ra. Cách thở rất quan trọng trong cuộc vượt cạn của các thai phụ Cách rặnKhi sản phụ cảm nhận được cơn co tử cung là khi bụng gò cứng dần và xuất hiện cơn đau. Sản phụ nên hít vào một hơi thở thật sâu, sau đó nín thở, miệng ngậm chặt, đồng thời hai tay nắm chặt vào hai thành của bàn sinh, hai chân đạp mạnh vào hai ống treo cổ chân của bàn sanh, dồn hơi thật mạnh rặn để đẩy hơi xuống vùng bụng dưới giúp tống xuất thai nhi ra ngoài. Khi sản phụ cảm thấy sắp hết hơi nhưng vẫn còn đau có thể hít vào một hơi khác và rặn tiếp tục cho đến khi không còn cảm thấy đau bụng nữa. Chú ý là trong khi rặn, sản phụ phải giữ sao cho lưng thẳng, áp sát vào bề mặt bàn sinh và phần mông phải cong lên phía trước. Đặc biệt là phải giữ sao cho khi rặn thì miệng không được phát ra bất cứ âm thanh 2 cơn co tử cung, hết đau thì thở sâu điều hòa, dưỡng sức để tập trung vào đợt rặn kế tiếp. Mẹ bầu được hướng dẫn cách rặn đẻ đúng cách Ở người sinh con so, cuộc rặn sinh thường sẽ kéo dài khoảng 30 - 40 phút, được chia thành nhiều đợt rặn. Sau đó thai nhi mới xổ được. Ở người con rạ thì cuộc rặn ngắn hơn, chỉ còn khoảng 20 - 30 quan trọng nhất là thì sổ đầu thai nhi. Bác sĩ sẽ tiếp tục đỡ sinh, chủ động kéo thân hình, mông và chân tay em bé ra khỏi cửa mình của mẹ, cuộc rặn sinh xem như kết nhiên, trong một số trường hợp thai nhi quá to, và cân nặng thai nhi quá lớn có thể gây khó khăn ở thì sổ vai, kẹt vai. Lúc này, các bác sĩ sẽ thực hiện một số thủ thuật khác để đỡ em bé,... Khi bị kẹt vai có thể có một vài rắc rối, biến chứng nhưng thường thì ít gây ra ảnh hưởng đến sức khỏe của em bé, vì cơ thể nhỏ bé ấy rất kì diệu, khả năng hồi phục của bé rất nhanh và ít khi để lại biến chứng,...Sản phụ cần tập rặn sinh và thở đúng cách để tránh mất sức, tránh được các biến chứng sinh như băng huyết sau sinh, tổn thương đến vùng kín,... giúp cho cuộc sinh được diễn ra tốt đẹp. Chương trình chăm sóc thai sản trọn gói tại Vinmec giúp mẹ bầu an tâm Bác sĩ Phạm Thị Yến đã có 11 năm kinh nghiệm khám và điều trị trong lĩnh vực Sản Phụ khoa. Bác sĩ với thế mạnh và hiểu biết sâu sắc trongKhám, tư vấn các thai thường, thai bệnh lý, thai nguy cơ caoKhám và điều trị các bệnh lí phụ khoa viêm cổ tử cung, lộ tuyến cổ tử cungPhẫu thuật nội soi các bệnh lý phụ khoa thai ngoài tử cung, khối u tử cung , khối u buồng trứngPhẫu thuật khối u vú, khối u âm hộ , âm đạo, cổ tử cungPhẫu thuật sản khoa phẫu thuật lấy thai, khámĐiều trị các rối loạn nội tiết phụ nữ ở các lứa tuổi dậy thì, tuổi sinh sản; tuổi tiền mãn kinh. Để đặt lịch khám tại viện, Quý khách vui lòng bấm số HOTLINE hoặc đặt lịch trực tiếp TẠI ĐÂY. Tải và đặt lịch khám tự động trên ứng dụng MyVinmec để quản lý, theo dõi lịch và đặt hẹn mọi lúc mọi nơi ngay trên ứng dụng. Hướng dẫn cách rặn sinh khi đẻ thường Dấu hiệu chuyển dạ sắp sinh bà bầu cần đặc biệt ghi nhớ XEM THÊM Thời gian phù hợp cho một cuộc chuyển dạ Nguyên nhân và tiêu chuẩn chẩn đoán chuyển dạ kéo dài Hỗ trợ sinh bằng kỹ thuật đặt Forceps Những điều cần biết
sinh tử văn rặn