Hai năm sau, nhờ công của anh mà lão bá hộ tậu được rất nhiều nhà cửa, ruộng vườn. Hắn lại gọi anh lại và bảo: "Hai năm qua con đã làm việc thật vất vả, nay ta se gả con gái cho con. Nhưng con hãy vào rừng kiếm cho bằng được cây tre trăm đốt". Anh trai cày liền chạy
Cổ tích Việt Nam song ngữ: Cây tre trăm đốt. Từ ngày còn nhỏ, chúng ta đã được nghe biết bao câu chuyện cổ tích qua giọng kể của bà, của mẹ. Từ những lâu đài của nàng công chúa và hoàng tử, cho đến cánh rừng rậm rạp nơi mụ phù thủy cư ngụ, vẻ đẹp hiền từ
Do cây gắn bó nhiều kỷ niệm nên ông bà không muốn bán. Hằng phải thuyết phục bằng tất cả sự yêu thích, đam mê của bản thân, ông bà mới đồng ý bán. Ông bà tin rằng cô gái trẻ này sẽ giữ gìn chậu cây một cách tốt nhất. Giá trị tinh thần của vườn sen đá khó có
Cây tre trăm đốt – Truyện Cổ Tích Việt Nam. Ngày xưa có một anh nông dân tên là Khoai, rất nghèo, phải đi làm thuê cho một phú ông nọ. Phú ông vốn keo kiệt, thấy anh sức vóc hơn người, muốn giữ chân anh nhưng lại tiếc tiền công, bèn nghĩ ra một kế. Lão gọi anh Khoai
1 Bài viết số 1 văn 6: Kể lại một chuyện đã biết bằng lời văn của em (Cây tre trăm đốt, Tấm cám, Sọ Dừa…) 1.1 Văn 6, bài tập làm văn số 1: Kể lại một chuyện đã biết bằng lời văn của em. Sau đây, hocthoi.net gửi đến bạn đọc 3 dàn ý + 3 bài văn mẫu hay nhất.
Vay Tiền Nhanh. There was a rich devious landowner who used all kind of tricks to exploit his servants and laborers. He had a beautiful nubile daughter . Khoai lived as a servant in this household from the time he was a young boy. He had to work very hard. He is now in his late teens. The landowner was afraid that Khoai will leave the household and thus he would lose a very hard working helper. So, one day he called Khoai and told him "If you stayed in the household and work hard day and night, I will give you my daughter in marriage." Khoai believed the landowner and was very happy. He redoubled his efforts to win the heart of the landowner. Three years have passed. The daughter is now grown. In the region, there is this very wealthy village chief, who eyed the daughter for his son. So, the village chief came and ask for the hand of the daughter. The landowner agreed and set out to prepare for the wedding. When Khoai realized that he has been taken advantage of, he was mad and went to the landowner to complain. He asked the landowner "You have promised your daughter to me. Why are you going back on your promise now?" The landowner did not like to be addressed in such a manner. He was going to beat him, but taking another look at the young man, he dared not. He told him instead "My son, you are mistaken! My daughter is now of age and the preparation for the wedding that I am undertaking now is actually for you. However, if you want the wedding to take place, you must accomplish the following task. You need to find a bamboo with one hundred knots. Then you will need to cut it up into chopsticks for the wedding feast. That is my condition for giving you my daughter`s hand in marriage." Khoai again believed him and went up the forest in search of the bamboo with 100 knots. He searched for days on end and went from one end of the jungle to the other without success. In despair he sat down in the jungle and wept in despair. Suddenly he saw an old cheery man with all white hair but with rosy complexion. The old man approached him and asked "Son, why are you so sad?`. Khoai told him his story. The old man told him "Go and cut 100 stems of bamboo and bring them back here". Khoai went out and brought back the bamboo that the old man asked. The old man then gave the command "Stick together! Stick together" Kha`c nha^.p The bamboo sticks that were lying here and there on the ground immediately came together all in a row to make a bamboo with 100 knots. Khoai was filled with joy. He wanted to thank the old man, but he has disappeared. He realized that he has met Buddha. He set out to bring the bamboo back. But there was no way for him to load this long bamboo on his shoulder. He kept on running into other trees. He sat down again in despair and wept. Immediately he saw the old man reappear. Buddha asked him "Why do you weep?" He explained his situation. Buddha pointed at the bamboo and said "Unstick! Unstick!" Kha`c xua^`t. and the bamboo came apart in 100 stems. And Buddha disappeared. Khoai tied up the 100 bamboo stems and proceeded to take them home. When he arrived home, he found the two families preparing to feast in the courtyard. The village chief family has come for the wedding. Khoai was really mad and ran to the landowner to ask for an explanation. The landowner told him "I asked you to get me a bamboo with 100 knots, not 100 stems of bamboo!" Both family stopped their feasts and laughed derisively at Khoai, and joked about his naivety. Khoai told the landowner that he has the bamboo and the courtyard and the landowner should come out and examine it. As the landowner approached the pile of bamboo, Khoai said in a low voice "stick together! stick together!". Immediately the bamboo stems came together and the landowner was also stuck at the end of the bamboo. The landowner tried to pull himself away but failed. The future in-laws came to his rescue. Khoai waited until the village chief has touched the landowner before he said "stick together! stick together!". Immediately the village chief became stuck to the landowner. The same fate happened to the village chief`s son. The more they tried to pull away, the harder and more painful they became stuck. Both families were now in panic. Nobody dared to pull the three men away any longer nor joked about Khoai. They lined up and asked him to pardon the 3 men stuck at the end of the bamboo. Khoai had the landowner promise
Truyện Cây tre trăm đốt là một trong những truyện cổ tích Việt Nam rất nổi tiếng và mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Thông qua câu truyện bài học dành cho mỗi chúng ta là sống trên đời phải luôn nhân hậu, lương thiện. Nếu như vậy thì chắc chắn ta sẽ được nhiều người giúp đỡ khi ta gặp khó khăn trong cuộc sống. Nội dung truyện cổ tích cây tre trăm đốt Ngày xưa, ở làng kia có một lão nhà giàu. Lão thuê một anh nông dân nghèo, khỏe mạnh để cày ruộng cho lão. Lão nhà giàu nhiều thóc, nhiều tiền nhưng tính tình lại keo kiệt. Lão rất sợ phải trả tiền công cày cho anh nông dân, vì thế lão suy tính ngày đêm. Cuối cùng thì lão đã nghĩ ra một kế để lừa anh. Lão nhà giàu cho gọi anh nông dân đến và dỗ dành – Anh chịu khó cày ruộng cho ta trong ba năm. Hết thời gian đó, ta sẽ cho anh cưới con gái ta. Anh nông dân thật thà tin ngay vào lời của lão. Hết vụ lúa mùa đến vụ lúa chiêm, không quản nắng mưa, sương gió, anh chăm chỉ cày bừa trên cánh đồng của lão nhà giàu. Mỗi mùa gặt, anh thu về cho lão ta rất nhiều thóc lúa. Nhà lão đã giàu lại càng giàu hơn nữa. Thấm thoát ba năm đã trôi qua, thời hạn làm thuê của anh nông dân cũng đã hết. Lão nhà giàu không muốn cho anh nông dân nghèo khổ cưới con gái của mình, lão lại tìm mưu kế để đánh lừa anh. Lão nhà giàu gọi anh đến và bảo – Con ơi, bấy lâu nay con đã chăm chỉ làm việc, ta sẽ cho con cưới con gái ta. Bây giờ, con phải vào rừng tìm cho được cây tre trăm đốt, đem về đây để làm đũa cho cả làng ăn cỗ cưới. Anh nông dân thật thà, vác dao đi ngay vào rừng để chặt tre. Đợi anh nông dân đi khỏi làng, lão nhà giàu bèn gả con gái lão cho một tên nhà giàu khác ở trong làng. Lão cho giết bò, giết lợn, nấu xôi, mở rượu làm cỗ cưới thật là linh đình. Trong khi lão nhà giàu làm cỗ thì anh nông dân một mình lang thang trong rừng. Anh ngả hết cây tre này đến cây tre khác. Anh cẩn thận đếm từng đốt trên các cây tre nhưng chẳng cây nào có đủ một trăm đốt. Vẫn chưa nản lòng, anh lại tìm đến bụi tre già, anh cố chặt một cây cao nhất, mặc cho gai làm rách cả áo, xước cả da, cây tre đổ xuống, anh đếm đi, đếm lại vẫn chỉ có hơn bốn mươi đốt. Anh buồn quá, ngồi bên đống tre đốn dở và khóc. Bỗng nhiên anh thấy một ông lão đầu tóc bạc phơ, da dẻ hồng hào khoan thai đi đến, ông lão hỏi anh – Làm sao cháu khóc? Anh lễ phép thưa rõ đầu đuôi câu chuyện. Nghe xong ông lão nói – Cháu hãy đi chặt cho đủ một trăm đốt tre mang lại đây, ông sẽ giúp cháu. Truyện Cây Tre Trăm Đốt – Nội Dung Chi Tiết và Bài Học Anh nông dân mừng quá, liền chặt đủ một trăm đốt tre đem đến cho ông lão. Ông lão chỉ tay vào đống tre và bảo anh đọc “ Khắc nhập, khắc nhập” ba lần. Lạ thay, anh vừa đọc xong thì một trăm đốt tre dính liền lại với nhau thành một cây tre dài trăm đốt. Ông lão căn dặn anh – Cháu không thể vác cây tre này về nhà được vì nó quá dài cháu ạ. Cháu hãy đọc ba lần câu “Khắc xuất, khắc xuất”, các đốt tre sẽ rời ra như cũ. Cháu hãy bó lại và đem về nhà. Anh nông dân chưa kịp cảm ơn ông lão thì ông lão đã biến mất. Anh đành vác hai bó tre đi về làng. Về tới nơi, thấy mọi người đang ăn uống vui vẻ, anh nông dân mới biết lão nhà giàu đã lừa dối anh. Anh lẳng lặng để bó tre ngoài sân rồi vào nhà gọi lão nhà giàu ra nhận. Lão nhà giàu không thấy tre, mà chỉ thấy toàn là đốt tre. Lão cười bảo anh – Tao bảo mày chặt đem về một cây tre có trăm đốt, chứ có bảo mày đem về một trăm đốt tre đâu? Chẳng cần trả lời lão, anh lẩm nhẩm đọc “Khắc nhập, khắc nhập” ba lần, tức thì các đốt tre dính liền lại thành cây tre. Lão nhà giàu nhìn thấy lạ quá, bèn chạy lại sờ tay vào cây tre. Anh nông dân thấy vậy đọc luôn “Khắc nhập, khắc nhập”, lão nhà giàu bị dính ngay vào cây tre, không có cách nào gỡ ra được. Thấy vậy mấy tên nhà giàu khác chạy tới định gỡ cho lão, anh nông dân lại đọc “Khắc nhập, khắc nhập” thế là cả bọn lại bị dính hết vào cây tre. Lão nhà giàu ra sức van xin anh, lão hứa sẽ cho anh cưới ngay con gái lão và từ nay về sau không dám bày mưu lừa gạt anh nữa. Lúc bấy giờ anh nông dân mới khoan thai đọc “Khắc xuất, khắc xuất” ba lần, tức thì cả bọn nhà giàu rời ra khỏi cây tre. Anh nông dân cưới cô con gái lão nhà giàu làm vợ và hai người sống bên nhau rất hạnh phúc. Truyện Trí Khôn Của Ta Đây – Lời Kể Chi Tiết Và Bài Học Rút Ra Tóm tắt truyện Cây tre trăm đốt Ngày xưa, ở một làng kia có một anh chàng tên Khoai mồ côi cha lẫn mẹ từ khi còn bé. Anh ta được một lão phú hộ thuê. Vốn bản tính chất phác, hiền lành nên lão ta bảo gì thì anh sẽ làm nấy. Hôm nọ, lão phú hộ gọi Khoai đến rồi dỗ ngọt anh “Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn”. Thấy lão ta nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng những lời nói ấy là thật nên anh càng làm việc chăm chỉ, hăng say hơn nữa. Giờ đây lão đã trở nên giàu có hơn mua thêm ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa, tất cả đều là nhờ vào ba năm làm việc cực nhọc của anh. Ấy vậy mà trong ba năm ấy lão phú hộ kia đã âm mưu muốn gả con gái cho một lão buôn giàu có chứ không phải là gả cho Khoai. Ngày gả con gái cho anh càng đến gần hơn, lão ta liền nghĩ ra mưu kế khác, lão bảo Khoai vào rừng tìm một cây tre trăm đốt về làm của hồi môn. Nghe thế anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. Còn lão phú hộ thì nghĩ thầm “Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thế nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ”. Trong rừng anh đi tìm mãi mà vẫn không thể tìm thấy cây tre nào có trăm đốt, nhiều lắm chỉ có năm mươi đốt mà thôi. Anh buồn bã ngồi xuống khóc, Bụt hiện ra. Anh đã kể toàn bộ cho Bụt nghe. Bụt liền chỉ bảo cho anh cách để tìm ra cây tre trăm đốt, anh định cảm ơn nhưng Bụt đã biến mất. Sau đó anh làm theo lời Bụt và đã tìm đủ một trăm đốt tre. Khoai trở về nhà lão phú hộ, khi đến nơi anh thấy tiệc tùng linh đình anh tức lắm những vẫn nói “Khắc nhập, khắc nhập” theo lời Bụt thì cây tre trăm đốt hiện ra. Lão phú hộ cùng mọi người chạy ra xem thì bị anh làm cho dính vào cây tre. Lão phú hộ van xin mãi anh mới tha thứ đọc “Khắc xuất, khắc xuất” để lão ta rời ra khỏi cây tre. Từ đó Khoai được cưới cô con gái của lão phú hộ và hai người sống hạnh phúc bên nhau. Ý nghĩa của câu chuyện cây tre trăm đốt Kết thúc có hậu của câu truyện cho chúng ta thấy được người ăn ở hiền lương, lương thiện chắc chắn sẽ nhận lại được sự hạnh phúc sau khi phải trải qua rất nhiều khổ nạn khó khăn. Còn kẻ có dã tâm ác động thì cuối cùng cũng phải nhận lấy sự trừ phạt. Lão phú hộ tượng trưng cho điều bất hảo. Ngày nay dù xã hội đã văn minh, hiện đại hơn nhưng đôi lúc chúng ta sẽ vẫn bắt gặp những người như lão phú hộ kia, và cũng sẽ có những người hùa theo ủng hộ kẻ ác và cái xấu mặc dù biết đó là điều không tốt và hắt hủi chèn ép những người lương thiện. Mọi việc chúng ta làm, lựa chọn đều sẽ phải nhận lại báo ứng về sau ứng với một câu ca dao tục ngữ “Gieo nhân nào, gặt quả nấy”. Cũng qua câu truyện này muốn dạy chúng ta rằng phải biết phân biệt đâu là đúng đâu là sai, người nào tốt kẻ nào xấu. Nếu chúng ta biết đứng về phía lẻ phải, bênh vực người tốt thì chúng ta sẽ nhận được một kết quả xứng đáng. Còn nếu chọn cái xấu hay đứng ủng hộ cho cái xấu ác làm hại những người lương thiện thì ta sẽ phải nhận quả bảo những điều bất hạnh cho chính bản thân mình trong tương lại như lão phú hộ vậy. Tuy là vậy nhưng ở đoạn kết của câu truyện, anh Khoai vẫn đọc câu thần chú “Khắc xuất, khắc xuất” để giải thoát cho kẻ xấu và những người ủng hộ kẻ xấu đang bị treo trên cây tre trăm đốt sau khi họ tỏ ra hối hận. Qua đó ta thấy được, nếu những kẻ ác biết nhận ra lỗi sai của mình và hối hận đúng lúc thì chắc chắn sẽ được tha thứ để quay trở lại con đường lương thiện. Nhưng điều này chỉ xảy ra nếu những kẻ đó biết nhận ra lỗi biết ăn năn hối cải kịp lúc trước khi quá muộn. Còn dù biết mình đã sai nhưng vẫn cố không chịu nhận lỗi sai của chính mình thì tất nhiên sẽ không được tha thứ. Cái kết từ câu truyện Cây tre trăm đốt rất đáng để cho mỗi chúng ta học hỏi. Với một cái kết mang đậm tính nhân văn, mọi người hãy luôn nhớ rằng cứ sống thật nhân hậu và chăm chỉ cuối cùng người ở hiền cũng sẽ gặp lành và người tốt sẽ được hưởng hạnh phúc thật xứng đáng. Ngược lại những người ác và những người ủng hộ kẻ ác sẽ không có kết quả tốt đẹp, sẽ bị trừng phạt vì báo ứng sẽ đến trong tương lai. Ghi nhớ bài học này, chúng ta cần rèn luyện theo để có một lối sống đúng đắn. Kể lại sự tích cây tre trăm đốt bằng lời văn của em Kể truyện Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em mẫu 1 Truyện cổ tích Cây tre trăm đốt là một câu chuyện hay và ý nghĩa đối với các bạn nhỏ. Câu chuyện kể về cuộc đời của một anh nông dân hiền lành, tốt bụng lại chăm chỉ có tên là Khoai. Năm đó, anh đến xin làm thuê cho nhà phú ông. Thấy anh làm việc giỏi và thật thà, hắn liền gọi anh đến và bảo rằng nếu anh Khoai làm lụng chăm chỉ cho nhà hắn mà không lấy tiền công, thì sau ba năm sẽ gả con gái cho anh. Nghe phú ông nói, anh bằng lòng ngay. Sau ba năm, nhà phú ông có thêm biết bao là của cải, ruộng vườn do anh Khoai gây dựng. Ấy thế mà, hắn lại quyết định lừa gạt anh. Hắn lừa anh lên rừng tìm một cây tre trăm đốt để làm sính lễ. Nhưng thật ra, là muốn lừa anh đi xa, đi sâu vào rừng cho cọp vồ. Còn ở nhà, hắn tổ chức đám cưới linh đình cho con gái mình và con trai của một nhà giàu khác trong vùng. Anh Khoai sau nhiều ngày trèo đèo lội suối vẫn không tìm được cây tre như ý, đã bất lực òa khóc nức nở. Thấy thế, ông Bụt bèn hiện lên và giúp đỡ cho anh. Ông bảo anh đi tìm một trăm đốt tre rời về, rồi dạy cho anh câu thần chú “khắc nhập khắc nhập” để gắn chúng lại thành cây tre trăm đốt. Rồi dạy thêm câu thần chú “khắc xuất khắc xuất” để gỡ chúng ra cho tiện di chuyển. Sau khi rối rít cảm ơn ông Bụt, anh Khoai sung sướng xách một trăm đốt tre về nhà để hỏi vợ. Nhưng vừa về đến sân, anh đã chứng kiến một đám cưới linh đình của con gái phú ông. Tức giận vô cùng, anh quyết định dạy cho lão ta một bài học. Anh dùng câu thần chú “khắc nhập khắc nhập” để dính một trăm đốt tre lại với nhau, rồi còn dính cả luôn lão phú ông lên đó. Tên nhà giàu thông gia kia thấy vậy, vội chạy vào ứng cứu thì cũng bị dính vào. Vừa đau lại xấu hổ, hai lão ta kêu la oai oái. Phải đến khi chúng cam kết thực hiện lời hứa, thì anh Khoai mới thả ra. Sau đó, anh được tổ chức đám cưới với con gái phú ông như đã hứa hẹn từ trước. Qua câu chuyện cổ tích này, ông cha đã gửi gắm đến chúng ta bài học về lòng trung thực và biết giữ lời hứa trong cuộc sống. Kể truyện Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em mẫu 2 “Tôi yêu truyện cổ nước tôi/ Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa”. Câu thơ ấy còn mãi trong lòng tôi mỗi khi tôi nhớ lại những câu chuyện cổ tích mà bà tôi đã kể. Tôi như chìm đắm vào thế giới của bà tiên, ông Bụt của cô Tấm thảo hiền, những hình ảnh về tuổi thơ cứ trở lại trong tâm thức của tôi với biết bao kỉ niệm. Tôi vẫn nhớ như in, từng chi tiết trong câu chuyện của bà, tôi rất ấn tượng với hình ảnh anh Khoai trong truyện “Cây tre trăm đốt”. Các bạn đã bao giờ nhìn thấy cây tre nào có một trăm đốt chưa? Rất lạ phải không, ấy thế mà anh Khoai trong câu chuyện lại là người đi tìm được cây tre trăm đốt các bạn ạ, và chúng ta sẽ nghe lại câu chuyện để hiểu tại sao anh ấy lại phải đi tìm cây tre trăm đốt nhé. Ngày xửa, ngày xưa có một anh chàng nghèo tên là Khoai. Tính tình cần cù, chịu khó ai cũng quý mến. Anh đi ở cho nhà phú ông, giàu có trong vùng. Phú ông thấy anh chăm chỉ, hiền lành liền ngon ngọt dỗ dành anh. “Mày làm lụng thật giỏi rồi tao gả con gái út cho mày”. Khoai tưởng thật, nên đã làm lụng gấp năm gấp mười trước đây. Ba năm sau, cô Út đã lớn, đến tuổi lấy chồng nhưng anh Khoai cũng chẳng thấy phú ông nhắc gì đến chuyện sẽ gả con gái cho mình, anh Khoai buồn lắm. Một hôm anh Khoai nghe người làm trong nhà nói chuyện, biết phú ông sắp gả cô Út cho con trai viên cai tổng giàu có, anh Khoai bất bình lắm, liền đến nói với ông chủ. Lúc ấy phú ông không giải thích gì với anh mà chỉ nói “ Mày vào rừng đem về đây một cây tre trăm đốt để làm đũa cưới, tao cho mày cưới cô Út ngay”. Vốn thật thà, Khoai tin theo lời phú ông hăm hở lên rừng tìm cây tre trăm đốt. Đi hết một ngày, qua nhiều cánh rừng anh chẳng tìm thấy cây tre nào trăm đốt cả. Trời đã dần tối, anh đã đếm qua không biết bao cây tre mà không thấy. Vừa mệt, vừa đói, lại nghĩ đến việc không tìm được cây tre mang về thì làm sao cưới được cô Út, anh thất vọng bèn ngồi khóc một mình. Bỗng nhiên có một cụ già, râu tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ phúc hậu chống gậy đi đến gần anh và hỏi “Cơ sự làm sao mà con khóc?”. Anh Khoai bèn kể lại cho cụ già nghe rõ sự tình, cụ liền bảo anh đi chặt nhanh về một trăm đốt tre. Sau khi anh Khoai mang tre về, cụ già nhìn vào đống tre và nói “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các đốt tre liên kết lại thành một cây tre đốt. Anh vui mừng lắm, nghĩ mình có thể nhanh chóng về nhà để hỏi cưới cô Út. Ý nghĩa ấy, thoáng hiện trong đầu anh, nhưng khi anh quay lại nhìn về chỗ cụ già vừa đứng thì cụ đã không còn ở đó. Anh liền nhanh chóng đứng dậy vác cây tre ra khỏi rừng, nhưng loay hoay mãi, quay hết chiều dọc đến chiều ngang anh cũng không thể xoay chuyển được cây tre. Thấy mình không làm được gì nữa, anh bất lực ngồi khóc. Cụ già một lần nữa lại hiện lên giúp và nói với anh nếu muốn mang cây tre ra khỏi rừng một cách đơn giản, con hãy nói “Khắc xuất, khắc xuất”. Các khúc tre sẽ tự động rời khỏi nhau, con có thể dễ dàng mang chúng về nhà. Cụ già dặn anh Khoai ghi nhớ hai câu thần chú và cách dùng rồi biến mất, anh còn chưa kịp nói lời cảm ơn với cụ. Nhìn các đốt tre đã rời khỏi nhau, anh liền nhanh chóng bó chúng vào rồi tức tốc trở về nhà phú ông. Vừa về đến ngõ nhà phú ông, anh Khoai không thể tin vào mắt mình, vì trong nhà đang tổ chức đám cưới linh đình cho cô Út. Thấy Khoai trở về, phú ông ra mặt cười đắc trí mà nói rằng “Tao cần gì mấy khúc tre mày mang về chứ, mày nghèo thế làm sao lấy được con gái ông”. Anh Khoai thấy thế tức mình, bèn đọc câu thần chú “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các ống tre xếp vào nhau thành một cây tre trăm đốt, kéo cả phú ông và tên con rể nhà giàu kia vào. Hai người họ sau khi bị dính vào cây tre đã luôn miệng kêu gào, để có thể thoát ra khỏi cây tre, nhưng càng cựa quậy càng dính chặt hơn. Phú ông phải ra sức van xin, nài nỉ anh Khoai, xin tha anh mới đọc câu thần chú “Khắc xuất, khắc xuất” ngay sau đó cây tre rời ra thành trăm đốt và phú ông cùng tên trọc phú thoát ra khỏi cây tre. Thoát nạn, phú ông giữ đúng lời hứa phải gả cô con Út cho anh Khoai, anh làm đám cưới với con phú ông trước sự chứng kiến của bà con làng xóm, ai nấy đều thấy vui và chúc phúc cho vợ chồng anh. Anh Khoai và cô Út sống hạnh phúc bên nhau suốt đời. Kết thúc câu chuyện cây tre trăm đốt chúng ta vui vì luôn cảm thấy người tốt sẽ gặp được điều may mắn. Ông cha ta vẫn dạy “ Ở hiền thì lại gặp hiền/ Người ngay thì gặp người tiên độ trì”. Và câu chuyện cây tre trăm đốt, là lời nhắc nhở với thế hệ trẻ ngày nay về lối sống, cách sống sao cho có thể trở thành người có ích trong xã hội. Mẫu 3 Những câu chuyện cổ tích luôn song hành cùng thế hệ tuổi thơ của trẻ nhỏ, nuôi dưỡng ước mơ trẻ thơ. Tôi cũng như bao đứa trẻ khác, rất thích nghe những câu chuyện bà kể. Và như đã thành lệ, đêm nào, trước khi đi ngủ, bà nội cũng kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Câu truyện “cây tre trăm đốt” là câu truyện tôi thích nghe nhất Ngày xưa có một anh chàng cày hiền lành, khoẻ mạnh, đi ở cho một lão nhà giàu. Anh rất chăm chỉ lại thạo việc đồng áng nên lão nhà giàu muốn anh làm lợi thật nhiều cho lão. Một hôm, lão gọi anh đến và ngon ngọt dỗ dành – Con chịu khó thức khuya dậy sớm làm lụng giúp ta, chớ quản nhọc nhằn. Ba năm nữa, ta sẽ gả con gái cho. Anh trai cày tưởng lão nói thật, cứ thể quần quật làm giàu cho lão. Ba năm sau, nhờ công sức anh, lão chủ có thêm nhà ngói, sân gạch, tậu thêm được ruộng, được vườn. Tuy nhiên, lão nhà giàu chẳng giữ lời hứa năm xưa. Lão đã ngấm ngầm nhận lời gả con gái cho con trai một nhà giàu khác trong vùng. Một hôm, lão làm ra vẻ thân mật bảo anh Khoai cày – Con thật có công với gia đình ta. Con đã chịu khó ba năm, trồng cây sắp đến ngày ăn quả. Cơ ngơi nhà ta chỉ còn thiếu cây tre trăm đốt, con gắng lên rừng tìm cho được đem về, ta sẽ gả con gái cho. Anh Khoai cày mừng rỡ xách dao lên rừng. Anh không biết ở nhà hai lão nhà giàu đã sắp sẵn cỗ bàn để làm lễ cưới con trai, con gái chúng. Hai lão hí hửng bảo nhau “Cái thằng ngốc ấy có đi quanh năm suốt tháng cũng đố mà kiếm được cây tre đủ trăm đốt! Thế nào rồi cũng bị rắn cắn, hổ vồ!” Về phần anh Khoai cày, anh hì hụi trèo đèo lội suối, luồn hết bụi này bờ khác tìm kiếm mà chỉ thấy những cây tre thấp bé bình thường, cây cao nhất cũng chưa được năm chục đốt. Anh buồn quá, ngồi bưng mặt khóc. Nghe tiếng khóc, Bụt hiện lên hỏi – Làm sao con khóc? Anh Khoai cày thưa rõ đầu đuôi câu chuyện. Bụt cười và bảo – Khó gì việc ấy! Con hãy chặt đủ một trăm đốt tre, đem xếp nối với nhau rồi hô “Khắc nhập, khắc nhập” thì sẽ có ngay cây tre trăm đốt. Nói xong, Bụt biến mất. anh Khoai cày làm đúng lời Bụt bảo, quả nhiên cả trăm đốt tre dính liền nối nhau thành một cây tre đủ trăm đốt. Anh sung sướng nâng lên vai vác về. Song, tre dài quá, vướng bờ vướng bụi, không sao đưa ra khỏi rừng được. Anh lại ngồi xuống khóc, Bụt lại hiện lên hỏi – Cây tre trăm đốt có rồi, sao con còn khóc? Anh nói tre dài quá không vác về nhà được, Bụt liền bảo – Con hãy hô “Khắc xuất, khắc xuất”, những đốt tre ấy sẽ rời ra! Anh làm theo lời Bụt, quả nhiên cây tre rời ra trăm đốt, anh kiếm dây rừng buộc làm hai bó, mừng rỡ gánh về. Lúc anh về tới nơi, thấy hai họ ăn uống linh đình và sửa soạn đón dâu, anh mới biết rõ là lão nhà giàu đã lừa anh và đã lén lút đem con gái gả cho người khác. Anh giận lắm nhưng không nói năng gì, lẳng lặng xếp trăm đốt tre nối nhau và hô “Khắc nhập, khắc nhập”. Một cây tre đúng trăm đốt tươi xanh óng ả hiện ra trước mắt mọi người. Lão chủ thấy lạ, chạy lại gần xem. Anh đọc luôn “Khắc nhập, khắc nhập”. Lão ta dính liền ngay vào cây tre, không tài nào dứt ra được. Lão thông gia thấy vậy chạy lại định gỡ cho nhà chủ. Anh đợi cho hắn tới gần, rồi lại đọc “Khắc nhập, khắc nhập”. Thế là lão ta cũng dính chặt luôn vào cây tre. Hai lão nhà giàu kêu khóc thảm thiết, van lạy anh Khoai cày xin anh gỡ ra cho và hứa trước hai họ sẽ gả con gái cho anh ngay hôm đó. Lúc bấy giờ, anh mới khoan thai đọc “Khắc xuất, khắc xuất”. Tức thì cả hai lão kia rời khỏi cây tre và cây tre cũng chia thành trăm đốt. anh Khoai cày làm lễ cưới cô gái và hai vợ chồng sống với nhau hạnh phúc suốt đời. Khi nghe xong chuyện “Cây tre trăm đốt”, trong tôi hiện lên suy nghĩ “Đáng đời cho bọn gian tham, quỷ quyệt!”. Ở đời, những kẻ tham lam thường chuốc hại cho mình, còn những người hiền lành, chăm chỉ như anh Khoai cày sẽ được mọi người yêu quý và đạt được kết quả tốt đẹp. Mẫu 4 Biết bao nhiêu nhân vật đẹp đi theo mãi trong tâm trí em nhưng em nhớ nhất vẫn là hình ảnh anh trai cày trong câu chuyện “Cây tre trăm đốt” mà bà đã kể cho em nghe. Anh trai cày thật hiền lành và chăm chỉ …Vậy anh có được hạnh phúc không? Hãy nghe em kể lại chuyện đó nhé. Ngày xưa, ở một làng nọ có một anh trai cày mô côi cha mẹ từ bé. Anh được một lão nhà phú hộ thuê. Vốn hiền lành, chất phác nên lão bảo gì anh làm nấy. Một hôm, lão gọi anh đến dỗ ngon, dỗ ngọt “Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn”. Thấy lão nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng thật nên anh càng làm việc hăng say hơn. Nhờ ba năm làm việc cực nhọc của anh, giờ đây lão đã tậu thêm được ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa. Trong ba năm đó, lão đã ngầm hứa gả con một lão buôn giàu có. Gần đến ngày lão nói với anh là gả con gái cho anh, lão bảo anh vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm của hồi môn. Anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. ở nhà, lão phú hộ nghĩ thầm “Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thể nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ”. Trong rừng anh đang cố gắng tìm được thứ lão phú hộ cần, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có năm mươi đốt. Anh tìm đến hai ngày sau vẫn không thấy cây tre trăm đốt. Buồn quá, anh ngồi xuống cạnh một cái cây mà khóc. Thấy thế, Bụt hiện lên hỏi “Tại sao con khóc”. Anh trai cày kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Bụt, Bụt bảo “Chuyện đó khó gì, con hãy tìm cho ta một trăm đốt tre và hô “khắc nhập, khắc nhập” thì các đốt tre sẽ liền lại thành một cây, còn hô “khắc xuất, khắc xuất” thì cây lại rời ra”. Anh định cảm ơn thì Bụt đã biến mất. Anh tìm đủ một trăm đốt tre rồi bó lại mang về. Đến nơi, anh thấy tiệc tùng linh đình trong nhà phú hộ. Anh tức lắm nhưng vẫn hô Khắc nhập, khắc nhập, cây nhập liền lại vươn thẳng lên trời. Mọi người ngạc nhiên chạy ra xem. Lão phú hộ chen trong đám người bước ra với vẻ mặt ngạc nhiên. Anh liền đọc “Khắc nhập, khắc nhập” thế là lão phú hộ dính chặt vào cây. Lão phú hộ van xin anh. Mãi sau anh mới khoan thai đọc “Khắc xuất, khắc xuất” thế là lão phú hộ rời ra khỏi cây tre và phải gả con gái cho anh. Hai vợ chồng anh trai cày sống với nhau vui vẻ. Qua câu chuyện, em thấy “ở hiền gặp lành” còn ngược lại “ở ác gặp ác”. Cái thiện luôn thắng cái ác. Em càng yêu quí cái thiện hơn. ———————————————————————————
Ngày xưa, ở làng kia có một lão nhà giàu. Lão thuê một anh nông dân nghèo, khỏe mạnh để cày ruộng cho lão. Lão nhà giàu nhiều thóc, nhiều tiền nhưng tính tình lại keo kiệt. Lão rất sợ phải trả tiền công cày cho anh nông dân, vì thế lão suy tính ngày đêm. Cuối cùng thì lão đã nghĩ ra một kế để lừa anh. Lão nhà giàu cho gọi anh nông dân đến và dỗ dành – Anh chịu khó cày ruộng cho ta trong ba năm. Hết thời gian đó, ta sẽ cho anh cưới con gái ta. Anh nông dân thật thà tin ngay vào lời của lão. Hết vụ lúa mùa đến vụ lúa chiêm, không quản nắng mưa, sương gió, anh chăm chỉ cày bừa trên cánh đồng của lão nhà giàu. Mỗi mùa gặt, anh thu về cho lão ta rất nhiều thóc lúa. Nhà lão đã giàu lại càng giàu hơn nữa. Thấm thoát ba năm đã trôi qua, thời hạn làm thuê của anh nông dân cũng đã hết. Lão nhà giàu không muốn cho anh nông dân nghèo khổ cưới con gái của mình, lão lại tìm mưu kế để đánh lừa anh. Lão nhà giàu gọi anh đến và bảo – Con ơi, bấy lâu nay con đã chăm chỉ làm việc, ta sẽ cho con cưới con gái ta. Bây giờ, con phải vào rừng tìm cho được cây tre trăm đốt, đem về đây để làm đũa cho cả làng ăn cỗ cưới. Anh nông dân thật thà, vác dao đi ngay vào rừng để chặt tre. Đợi anh nông dân đi khỏi làng, lão nhà giàu bèn gả con gái lão cho một tên nhà giàu khác ở trong làng. Lão cho giết bò, giết lợn, nấu xôi, mở rượu làm cỗ cưới thật là linh đình. Cây tre trăm đốt Trong khi lão nhà giàu làm cỗ thì anh nông dân một mình lang thang trong rừng. Anh ngả hết cây tre này đến cây tre khác. Anh cẩn thận đếm từng đốt trên các cây tre nhưng chẳng cây nào có đủ một trăm đốt. Vẫn chưa nản lòng, anh lại tìm đến bụi tre già, anh cố chặt một cây cao nhất, mặc cho gai làm rách cả áo, sước cả da, cây tre đổ xuống, anh đếm đi, đếm lại vẫn chỉ có hơn bốn mươi đốt. Anh buồn quá, ngồi bên đống tre đốn dở và khóc. Bỗng nhiên anh thấy một ông lão đầu tóc bạc phơ, da dẻ hồng hào khoan thai đi đến, ông lão hỏi anh – Làm sao cháu khóc? Anh lễ phép thưa rõ đầu đuôi câu chuyện. Nghe xong ông lão nói – Cháu hãy đi chặt cho đủ một trăm đốt tre mang lại đây, ông sẽ giúp cháu. Anh nông dân mừng quá, liền chặt đủ một trăm đốt tre đem đến cho ông lão. Ông lão chỉ tay vào đống tre và bảo anh đọc “ Khắc nhập, khắc nhập” ba lần. Lạ thay, anh vừa đọc xong thì một trăm đốt tre dính liền lại với nhau thành một cây tre dài trăm đốt. Ông lão căn dặn anh – Cháu không thể vác cây tre này về nhà được vì nó quá dài cháu ạ. Cháu hãy đọc ba lần câu “Khắc xuất, khắc xuất”, các đốt tre sẽ rời ra như cũ. Cháu hãy bó lại và đem về nhà. Anh nông dân chưa kịp cảm ơn ông lão thì ông lão đã biến mất. Anh đành vác hai bó tre đi về làng. Về tới nơi, thấy mọi người đang ăn uống vui vẻ, anh nông dân mới biết lão nhà giàu đã lừa dối anh. Anh lẳng lặng để bó tre ngoài sân rồi vào nhà gọi lão nhà giàu ra nhận. Lão nhà giàu không thấy tre, mà chỉ thấy toàn là đốt tre. Lão cười bảo anh – Tao bảo mày chặt đem về một cây tre có trăm đốt, chứ có bảo mày đem về một trăm đốt tre đâu? Chẳng cần trả lời lão, anh lẩm nhẩm đọc “Khắc nhập, khắc nhập” ba lần, tức thì các đốt tre dính liền lại thành cây tre. Lão nhà giàu nhìn thấy lạ quá, bèn chạy lại sờ tay vào cây tre. Anh nông dân thấy vậy đọc luôn “Khắc nhập, khắc nhập”, lão nhà giàu bị dính ngay vào cây tre, không có cách nào gỡ ra được. Thấy vậy mấy tên nhà giàu khác chạy tới định gỡ cho lão, anh nông dân lại đọc “Khắc nhập, khắc nhập” thế là cả bọn lại bị dính hết vào cây tre. Lão nhà giàu ra sức van xin anh, lão hứa sẽ cho anh cưới ngay con gái lão và từ nay về sau không dám bày mưu lừa gạt anh nữa. Lúc bấy giờ anh nông dân mới khoan thai đọc “Khắc xuất, khắc xuất” ba lần, tức thì cả bọn nhà giàu rời ra khỏi cây tre. Anh nông dân cưới cô con gái lão nhà giàu làm vợ và hai người sống bên nhau rất hạnh phúc.
Đáp án tnt Tiếng Việt Ngày xưa có một chàng trai hiền lành, khỏe mạnh đi cày thuê cho vợ chồng ông phú hộ. Hai người này có hứa "Con chịu khó làm lụng giúp ta, ba năm nữa ta sẽ gả con gái ta cho" .Tin vào lời hứa, anh ra sức làm việc không ngại khó nhọc. Nhưng ba năm sau, khi mà ông nhà giàu đã có mọi thứ của cải, ông bèn trở mặt, ông đưa ra một điều kiện là phải tìm được một cây tre trăm đốt để làm nhà cưới vợ thì ông mới gả con gái cho. Vì muốn có cơ hội để cưới con gái của chủ, anh bèn lên rừng quyết tâm tìm được một cây tre trăm đốt. Tìm mãi không thấy, anh thất vọng ngồi khóc. Bỗng Bụt hiện lên và bảo anh đi tìm, chặt cho đủ 100 đốt tre rời rồi giúp anh bằng hai câu thần chú "khắc nhập, khắc nhập!" để gắn kết 100 đốt tre rời thành một cây tre trăm đốt và "khắc xuất, khắc xuất!" để tách các đốt tre là các khúc tre rời nên anh cũng dễ dàng gánh về làng được. Về nhà, anh cho cha vợ tương lai của mình xem cây tre trăm đốt. Không tin vào điều mắt mình nhìn thấy, ông nhà giàu sờ tay vào cây đếm từng khúc tre. Phép màu của Bụt đã hút ông dính luôn vào cây tre. Khi ông đồng ý giữ lời hứa, anh mới sực nhớ ra câu "khắc xuất" để giải thoát cho cha vợ của mình. Sợ hãi, ông phú hộ phải giữ lời hứa, gả con gái cho anh nông dân. Cuối cùng, anh và con gái ông phú hộ sống với nhau hạnh phúc mãi mãi. Tiếng Anh Once upon a time, there was a gentle, healthy young man who plowed for a rich man and his wife. These two people promised "you work hard for me, in three years I will give you my daughter" . Believing in the promise, he worked hard without fear of hardship. but three years later, when the rich man had all his possessions, he turned his face, he made a condition that he must find a hundred-burnt bamboo to make a house for his wife, then he would give his daughter in marriage. Because he wanted the opportunity to marry his owner's daughter, he went to the forest determined to find a hundred-burnt bamboo. I couldn't find it, so I sat down and cried. Suddenly, the Buddha appeared and told him to go find it, chop down 100 pieces of loose bamboo, and then help him with two mantras "engraving, carving!" to combine 100 pieces of separate bamboo into a hundred-pointed bamboo and "carve out, carve out!" to separate the bamboo shoots. Thanks to the separate pieces of bamboo, he could easily carry it back to the village. Back home, he showed his future father-in-law a hundred-burnt bamboo. Not believing what his eyes saw, the rich man touched the tree and counted each piece of bamboo. The miracle of the mallow drew him to the bamboo. When he agreed to keep his promise, he suddenly remembered the phrase "carving out" to free his father-in-law. Fearful, the rich man had to keep his promise and give his daughter in marriage to the farmer. In the end, he and the rich man's daughter lived together happily ever after.
Từ ngày còn nhỏ, chúng ta đã được nghe biết bao câu chuyện cổ tích qua giọng kể của bà, của mẹ. Từ những lâu đài của nàng công chúa và hoàng tử, cho đến cánh rừng rậm rạp nơi mụ phù thủy cư ngụ, vẻ đẹp hiền từ của Ông Bụt, Bà Tiên…, tất cả đã trở thành một phần không không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ. Đã bao năm tháng trôi qua, những câu chuyện dân gian ấy vẫn còn nguyên sức hút, tuy giản dị, nhẹ nhàng mà gửi gắm bao lời răn dạy vô cùng trân quý của cha ông. Chuyên mục “Cổ tích Việt Nam song ngữ” không chỉ mong muốn đem tới cho độc giả nguồn cảm hứng để học tiếng Anh mà còn hy vọng có thể khơi dậy thiện niệm, đạo đức con người cùng niềm tự hào dân tộc với lời nhắn nhủ Hãy tự tin mang tinh hoa đất Việt vươn ra thế giới. *** Câu chuyện Cây tre trăm đốt vẫn theo một mô típ quen thuộc Chàng trai nghèo đi làm thuê cho phú ông giàu có. Để lấy được cô con gái nết na của phú ông, anh bị thách cưới bằng một cây tre trăm đốt. Nhưng trên đời làm gì có cây tre như vậy? Làm thế nào anh lấy được vợ và có một cuộc sống hạnh phúc? Dưới đây là nội dung câu chuyện song ngữ Cây tre trăm đốt Once upon a time, there was a poor man named Khoai, who worked as a servant for a landlord in the village. The landlord was very mean, but he had a single, beautiful daughter. He was afraid that Khoai would leave his household and thus he would lose a hard worker. So, he promised Khoai that if he worked hard for three years, he would be allowed to marry the landlord’s daughter. Khoai was very honest, so he believed the landlord. He worked day and night and looked forward to getting married. However, the landlord didn’t keep his promise. Instead, he offered his daughter to the son of a wealthy man in the neighboring village. Ngày xưa có một anh nông dân nghèo tên là Khoai đi làm thuê cho một phú ông trong làng. Phú ông tính rất keo kiệt nhưng có một cô con gái xinh đẹp mà chưa gả chồng. Sợ là Khoai sẽ bỏ nhà ông theo nhà khác thì phú ông sẽ mất đi một người làm đắc lực, vậy nên phú ông hứa là nếu Khoai làm lụng chăm chỉ trong 3 năm, phú ông sẽ gả con gái cho. Khoai rất là thật thà nên Khoai đã tin lời phú ông. Khoai làm việc quần quật từ sáng đến tối để chờ đến ngày cưới vợ. Tuy nhiên, phú ông không giữ lời hứa. Thay vào đó, phú ông có ý định gả con gái cho con trai của một nhà giàu khác ở làng bên cạnh. When the time for marriage arrived, the landlord said to Khoai. “Khoai! Go to the forest, find a hundred-knot bamboo, and cut it up into chopsticks for the wedding feast. Then I’ll let you marry my daughter”. Khoai again believed the landlord. Bringing an ax with him, he went to the forest in search of a bamboo with one hundred knots. The landlord and the wealthy man were very happy after tricking Khoai. After he left, they began secretly preparing for their children’s wedding. Thấm thoắt ngày cưới vợ cũng đã đến, phú ông mới nói với Khoai rằng “Khoai này, đi vào rừng tìm một cây tre trăm đốt để chặt nhỏ làm đũa cưới. Xong việc ta sẽ gả con gái cho”. Khoai lần nữa lại tin lời phú ông. Khoai mang rìu đi vào rừng tìm một cây tre trăm đốt. Phú ông và lão nhà giàu làng bên lấy làm vui mừng vì lừa được Khoai. Sau khi Khoai vào rừng, họ bắt đầu chuẩn bị lễ cưới. Khoai đi vào rừng để kiếm cây tre trăm đốt Ảnh Meanwhile, Khoai spent his whole day climbing every mountain and crossing every stream in the forest to search for a bamboo with one hundred knots. However, he couldn’t find one. The tallest bamboo he could see had less than fifty knots. Tired and sad, he started crying. Suddenly, Buddha, the supreme man who always helped good people and punished bad ones, appeared. He asked Khoai, “Who are you? Why are you crying?”. After listening to Khoai’s story, Buddha smiled and said “Don’t worry. Go and cut one hundred knots of bamboo, put them in a row and say “Stick together! Stick together!”. And you’ll have the bamboo you want.” Then Buddha disappeared. Cùng lúc đó, Khoai cất công cả ngày trèo đèo lội suối trong rừng để tìm cho được cây tre có trăm đốt. Tuy nhiên, anh không tìm được cây nào có trăm đốt cả. Cây tre cao nhất cũng chưa đến 50 đốt. Mệt mỏi và buồn bã, Khoai bật khóc. Đột nhiên, vị Thần luôn giúp đỡ người lương thiện và trừng phạt người xấu là ông Bụt xuất hiện. Ông Bụt hỏi “Con là ai? Tại sao con khóc?”. Sau khi nghe câu chuyện của Khoai, Bụt cười nói “Con đừng lo lắng. Hãy đi tìm một trăm đốt tre rồi xếp chúng lại với nhau và hô “Khắc nhập! Khắc nhập!”. Rồi con sẽ có cây tre mà con muốn”. Nói xong Bụt biến mất. Filled with joy, Khoai did as Buddha said, and he soon had the bamboo he needed to marry the landlord’s daughter. He set out to bring it back, but it was too big and heavy for him to load onto his shoulders. Khoai started to cry again. Buddha immediately appeared and said, “The bamboo will come apart in one hundred knots when you say “Unstick! Unstick!”. Khoai did as Buddha said and the bamboo came apart in one hundred knots. He tied up the knots and brought them back. Quá vui sướng, Khoai làm theo lời ông Bụt dặn, và anh sớm có cây tre trăm đốt để kết hôn với con gái phú ông. Khoai định mang tre về, nhưng lúc này cây tre lại quá to và quá nặng để anh vác về nhà. Khoai lại bắt đầu khóc. Ông Bụt lập tức xuất hiện và nói “Con chỉ cần hô “Khắc xuất! Khắc xuất!” thì cây tre sẽ rời ra làm trăm đốt.” Khoai làm theo lời Bụt dặn và cây tre lập tức rời ra. Anh buộc thành các bó tre và mang chúng về. Anh Khoai gánh tre về nhà phú ông Ảnh FPT Arena Multimedia But when he got home, Khoai saw the two families holding their wedding. He realized he had been tricked. He put the bamboo knots in the yard and asked the landlord to receive his bridal token. Looking at the bamboo knots, the landlord shouted, “I asked you to find a bamboo with one hundred knots, not one hundred knots of bamboo. How stupid you are!”. Both the landlord and the wealthy man burst into scornful laughter and mocked Khoai. Khi anh trở về nhà, Khoai nhìn thấy nhà phú ông đang tổ chức lễ cưới. Khoai lúc này mới biết là mình bị lừa. Khoai xếp các đốt tre trước sân và kêu phú ông ra nhận lễ cưới. Nhìn thấy các đốt tre, phú ông mới hô lớn “Ta bảo ngươi chặt một cây tre trăm đốt chứ có bảo ngươi chặt một trăm đốt tre đâu. Sao nhà ngươi ngốc thế?” Phú ông và gã nhà giàu đều xúm lại phá lên cười. Khoai became angry. He said nothing to the men, but quietly put the bamboo knots in a row and shouted “Stick together! Stick together!”. They turned into one bamboo with one hundred knots. The landlord was very surprised, so he came near to see the bamboo. Khoai then said, “Stick together! Stick together!”. Immediately, the landlord stuck to the bamboo. The wealthy man came to rescue the landlord, but Khoai said in a low voice, “Stick together! Stick together!” The wealthy man stuck to the bamboo, too. The two rich men screamed and begged for freedom. The landlord was so scared that he promised to let Khoai marry his daughter that day. Then Khoai said, “Unstick! Unstick!”. The bamboo immediately came apart and the rich men were free. The wealthy man and his son left the wedding feast in a hurry. Khoai tied the knot with the landlord’s daughter that day, and they lived together happily forever and ever. Khoai giận lắm. Cậu không nói năng gì cả mà lẳng lặng xếp trăm đốt tre thành một hàng rồi hô lớn “Khắc nhập! Khắc nhập!” Ngay lúc ấy chúng biến thành một cây tre trăm đốt. Phú ông rất ngạc nhiên nên đến gần để nhìn cây tre. Khoai mới hô “Khắc nhập! Khắc nhập!”. Lúc này, cả người phú ông bỗng dính vào cây tre. Lão nhà giàu làng bên mau chạy lại cứu phú ông nhưng Khoai hô nhỏ “ Khắc nhập! Khắc nhập!”. Lúc này lão nhà giàu cũng bị dính vào cây tre. Cả phú ông và lão nhà giàu đều hoảng hốt kêu xin thả ra. Phú ông sợ tới mức ông hứa là sẽ cho Khoai cưới vợ liền ngay hôm đó. Khoai hô “Khắc xuất! Khắc xuất!”. Lập tức cây tre rời ra, phú ông và lão nhà giàu được cứu thoát. Lão nhà giàu cùng con trai nhanh chóng rời khỏi tiệc cưới. Khoai liền kết hôn với con gái phú ông vào hôm đó và hai vợ chồng họ sống hạnh phúc với nhau suốt đời. Ý nghĩa câu chuyện Câu truyện trên đã có một kết thúc tốt đẹp. Người lương thiện sẽ nhận lại được phúc báo sau khi trải qua nhiều khổ nạn. Kẻ ác tâm cuối cùng phải gánh hậu quả do chính hắn gây ra. Lão phú ông là đại diện cho cái xấu còn tồn đọng đâu đó trong xã hội ngày nay. Chúng ta cũng bắt gặp không ít người dù biết là xấu nhưng vẫn hùa theo ủng hộ và hắt hủi những con người lương thiện. Người Việt có câu “Gieo nhân nào gặp quả nấy”. Nếu chúng ta đứng về lẽ phải, làm điều thiện, luôn nhẫn nại vươn lên thì điều chờ đợi chính là hạnh phúc. Ngược lại, khi chúng ta chọn cái xấu ác hay đứng sang ủng hộ cho những điều không đúng mà làm hại người lương thiện thì chúng ta sẽ nhận lại sự bất hạnh trong tương lai của chính mình. Tuy vậy, trong đoạn kết câu chuyện, anh Khoai vẫn đọc câu thần chú “khắc xuất, khắc xuất” để giải phóng những kẻ xấu bị treo trên cây tre trăm đốt sau khi họ đã tỏ ra hối cải. Lúc nào cũng vậy, vẫn luôn có một lựa chọn mang tính thiện giải cho mọi sự việc. Nhưng điều này cũng chỉ có thể xảy đến cho những ai biết ăn năn hối cải trước khi quá muộn. Thiện Nhân Tổng hợp
cây tre trăm đốt bằng tiếng anh